Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Vô Đề...

     Sau những ngày "bặt vô âm tín", bằng một số phương tiện thông tin, nhưng không cách nào liên lạc được. Rồi bỗng nhiên vào lúc 23 giờ 10 phút tối hôm qua (18/12/2012), nhận được bài thơ gởi qua tin nhắn của Thuận Thi từ Phan Thiết gởi vào...

                                Cái Tôi...
                                            Lệ ứa xuân tàn
                                            Tàn xuân trong mắt
                                            Tình thật xa xôi
                                            Hiểu rồi không hiểu

                         Tôi đến tìm tôi
                         Trong cuộc đời mình
                         Tôi đánh mất mình
                         Trong cuộc đời tôi

                                           Tôi thật xa xôi
                                           Xa trong chính mình
                                           Gần trong chính tôi
                                           Hiểu rồi không hiểu...
                                                            18/12/2012
                                                  Thuận Thi (Phan Thiết)

   Và..."để nhẹ một chút" cho trang viết, xin đăng tiếp vào đây bài thơ của chị Đỗ Quyên (Lagi - Bình Thuận), gởi vào đã gần một tháng nhưng do "trục trặc kỹ thuật" (!?) nay mới có điều kiện đưa vào...

                              Sóng Và Bờ
                                       Sóng rì rào bên bờ cát trắng
                                       Sóng xôn xao đón gió đông về
                                       Sóng thì thầm bao chuyện nhiêu khê
                                       Theo thuyền cả bến bờ rong ruổi

                            Em bờ cát lặng im bên sóng
                            Dấu tim yêu say đắm trong lòng
                            Tình hạt cát dịu dàng chung thủy
                            Dẫu biển hiền hòa hay nổi giận cuồng phong

                                     Ánh trăng đầy ngập tràn biển trong xanh
                                     Đêm huyền diệu bờ em ôm chân sóng
                                     Nghe lời biển ngàn năm sâu lắng
                                     Mãi yêu bờ em, đừng giận sóng tình anh
                                                                            22/11/2012
                                                                        Đỗ Quyên (Lagi)
     Qua trang viết này gởi đến Thuận Thi lời chúc sức khỏe, lời cầu bình an...

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Gặp Lại...

       Thật khó diễn tả tâm trạng khi những đồng đội năm xưa bất ngờ ghé thăm...Đây là một trong những sự kiện mà bản thân cho rằng nên ghi lại...

                            Đồng Đội Tôi

                     Những gương mặt từng một thời gian khổ
                     Từng một thời súng thép nắm chai tay
                     Từng thức bao đêm trong cuộc chiến dài ngày
                     Từng đổ máu bởi niềm tin...chính nghĩa

                       Tàn chiến cuộc mỗi thằng đi mỗi phía
                       Đứa tiếp tục học hành, đứa lặn lội lên xanh
                       Đứa trở lại nông thôn, đứa bám trụ thị thành
                       Đứa làm thợ, đứa cày sâu cuốc bẫm

                 Ký ức thời gian chôn vào tâm khảm
                 Chợt vỡ òa trong một sớm mùa đông
                 Chuỗi thời gian đủ cho đá rêu phong
                 Vẫn thấp thoáng tháng ngày xanh hiện hữu

                      Từng kỷ niệm dần tuôn theo men rượu
                      Ngỡ phép màu khi bỗng gặp lại nhau
                     Trẻ nhất ngày xưa, nay cũng đã bạc đầu
                     Và có đứa đã lên hàng "nội, ngoại"

               Có đứa giờ đây "công thành danh toại"
               Nhưng đa phần vẫn bươn chải áo cơm
               Hơn ba mươi năm lắm thứ bị xoi mòn
               Nhưng vẫn đó...tinh thần người lính.
                                                                12/2012
                                                              Đăng Minh
     Những vần thơ để nhớ và thay lời cảm ơn gởi đến các bạn đồng ngũ năm xưa thuộc Tiểu đoàn 43, Trung đoàn 23 thông tin, Quân khu 7, gồm : Ngô Thanh Hồng, Nguyễn Thành Đặng, Lê công Thành, Lê Phú Quốc, Cao Thị Thanh Tuyến, Nguyễn Văn Sạn...đã ghé thăm.

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Ngẫm Đời...

      Bản thân nhiều khi thấy mình tự mâu thuẫn với mình... Nhưng rồi lại nghĩ..."sông có khúc, người ta có lúc...". Để trải tâm trạng, nay viết mấy vần gởi vào trang blog ...

                                                    Lênh đênh mãi chẳng bến bờ
                                                    Con thuyền mỏng mảnh ngu ngơ biển đời
                                                    Buồn thay một kiếp làm người
                                                    Vu vơ ảo mộng mòn hơi đi tìm
                                                                                  Đăng Minh 18112012

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Xem Như Lời Tạ Lỗi...(!)

     Những tâm sự "nặng sầu" từ... Phan thiết, một chút nhẹ nhàng lãng mạn từ... Lagi..(hai địa danh đều thuộc tỉnh Bình Thuận) .Tất cả được gởi vào từ lúc giữa thu và đông chớm giao mùa... Vậy mà... nay mới có điều kiện để..."lên trang".!!!
     Buồn chăng?,  Giận chăng?...Thôi thì hãy "...xem như là thử thách/- Một khó khăn trong ngàn vạn khó khăn/- Nếu đường đi cứ im lặng phẳng bằng/- Thì tới đích chẳng có gì thú vị...!!" (TC).

          ...
          Mất gì đâu, được gì đâu?
          Chẳng qua hết lẽ với người
          Chẳng qua trả nợ kiếp đời tạm vay...
                                     Thuận Thi (Phan Thiết) 170912

     Qua những câu thơ trên, không biết nói gì hơn là gởi cho người ấy hai câu thơ, được trích trong một bài thơ mà bản thân sáng tác cũng khá lâu (dành tặng cho một bạn thơ ở Tiền Giang nhân dịp  ra mắt ấn phẩm mới)...

                                                           ''...Nam, bắc, đông, tây bền cuộc lữ
                                                           Thế, thời, dâu, bể vẹn tâm thanh..."
                                                                                                            Đăng Minh

     Chỉ cần hai câu thôi, tin rằng người ấy sẽ hiểu... Và đây...đây là những vần thơ khác của một cựu giáo viên nơi "miền thùy dương cát trắng"...

                                Vàng Thu Ai Có Mua...?

                        Lá thu nhè nhẹ rơi rơi
                        Thầm như gợi nhớ  một thời xa xưa
                        Buồn chiều lất phất giọt mưa
                        Thoảng nghe hương cũ mới vừa vọng sang
                        Chạnh lòng ai bán thu vàng?
                        Biển xanh như cũng ngỡ ngàng làm ngơ
                        Gió thùy dương dệt vần thơ
                        Dìu vào trang chữ những mơ mộng đời
                        Thả hồn dạo phố rong chơi
                        Khát khao hơi lạnh biển mời tìm đông
                        Vàng thu ai có mua không ?
                        Triền xa vương chút hương nồng chao nghiêng
                        Và vần thơ bớt muộn phiền...
                                                                             Đỗ Quyên (Lagi)300912

     Bài thơ này, bản thân không bình luận. 

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

Nghiệp Cả...

     Hơn ba tháng nay với nhiều lý do, trang blog cá nhân đã bị bỏ ngỏ. Nhiều câu hỏi được đặt ra cho bản thân nhưng cũng chưa có dịp để trả lời...Thôi thì... nhân sắp đến ngày "Nhà Giáo Việt Nam 20/11", nay đăng vào blog mấy vần thơ (vừa cũ, vừa mới), xem như..."ngày về"... và dù cũ hay mới, những vần thơ được đăng trong trang blog này đều chung một tựa, một nội dung như tiêu đề bài viết, nhằm kính tặng cho những ai đã và đang "vì sự nghiệp trăm năm trồng người"...


                                        "Lương sư hưng quốc" rõ khuôn vàng
                                         Kho lớn đâu bằng chữ một nang
                                         Nếu nghĩa sinh thành so đại hải
                                         Thì ân giáo dục sánh trường giang
                                         Khai tâm bồi trí nêu gương sáng
                                         Rèn đức vun tài luyện chí cang  
                                         Phấn trắng bảng đen xây nghiệp cả
                                         Soi đường dân tộc đến vinh quang.
                                                                                              221009

                                                                    

                                                              "Ngọc kia chẳng giũa, chẳng mài
                                                               Cũng thành vô dụng, cũng hoài ngọc đi..."
                                                               Lời vàng dạ khắc tâm ghi
                                                               Ơn thầy cô giáo có gì sánh ngang?
                                                               Tương lai đất nước huy hoàng
                                                               Bởi công khai mở từng trang sách đời
                                                               Con thuyền vượt sóng trùng khơi
                                                               Không người dẫn lối chơi vơi bến bờ.
                                                                                                                          081112





Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Đôi Dòng Cảm Nhận

       Nhân đọc một số bài viết đăng trên mạng xã hội (blog, facebook...) của Lan Anh (giáo viên ở Hà Nội), đề cập về "Tâm, nhân" và "nhẫn"...cùng một số câu chữ mang "hơi hướm" giáo lý Nhà Phật, bản thân cũng thấy được một số vấn đề, để rồi cảm tác qua mấy vần thơ...

                                                    Xấu đẹp buồn vui ở chính ta
                                                    Rõ như câu chuyện nụ thành hoa
                                                    Lời ngon tiếng ngọt - vầng mây thoảng
                                                    Kho lớn của đầy - ngọn gió qua
                                                    Chữ nhẫn từng ngày nên giữ vẹn
                                                    Lòng nhân một khắc chớ rời xa
                                                    Lớn ròng con nước theo quy luật
                                                    Bão tố cuộc đời ắt phải va.
                                                                                                  Đăng Minh

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Bạn Thơ

       Vừa rồi Khổng Vĩnh Nguyên, một bạn thơ ở Bình Định, đã "làm một chuyến xuôi Nam". Sau khi ghé nhiều nơi, đến nhiều chỗ, để rồi "tạt" vào nhà Đăng Minh tại Bà Rịa vào trưa ngày 20/7/2012.
       Đã từng biết tiếng, nghe danh, nhưng nay mới thấy mặt. Với cảm nhận chủ quan, có vẻ đây là một con người khắc khổ và hình như có chút gì đó...cố chấp (!?). Tuy nhiên, qua một buổi chuyện trò, thăm hỏi và bàn luận thơ văn thấy không đến nỗi, dẫu thỉnh thoảng cũng bộc lộ "cái tôi" và chút... "ngông nghênh lãng tử..."
       Sở dĩ biết người này và không bất ngờ khi tiếp kiến, do trước đây từng được một số bạn  bè (trong lĩnh vực thi ca) giới thiệu sơ lược về "thân thế, sự nghiệp" cùng một số tác phẩm "có nét"...trong đó có nhiều câu thơ gây ấn tượng với người viết blog này. Chẳng hạn như...

                                               "Nắng nung đất cát khoai sùng
                                                 Con ăn lót dạ một vùng quê hương..."
                                                                                                        KVN

   Chuẩn bị chia tay để tiếp tục cuộc hành trình (nghe đâu sẽ ghé thị xã Lagi - tỉnh Bình Thuận, trước khi về lại mảnh đất "nắng lửa mưa dầu" nhưng lại là một trong những nơi "rồng nằm, hổ phục"...), Khổng Vĩnh Nguyên đã "lưu bút" đề tặng Đăng Minh một tác phẩm thơ có nội dung rất..., nhưng đó là cái tình của một người bạn, một nghệ sĩ, cho nên cũng đáng trân trọng. Qua bài viết này, xin gởi đến  Khổng Vĩnh Nguyên lời cảm ơn đã ghé thăm. Chúc anh... "bền cuộc lữ".

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Dấu Hỏi...

       Bẵng một thời gian khá lâu, "không thơ cũng chẳng thẩn", vậy mà vừa rồi cô bé Thuận Thi (người từng được đề cập nhiều lần trên blog Đăng Minh), từ Phan Thiết (Bình Thuận) gởi vào một bài thơ, theo cảm nhận riêng có phần "hơi khó hiểu". Thôi thì cứ viết ra đây để cùng cảm nhận...(trích)

                                                Lượng tình anh cao cả
                                                Ngấp nghé bể sầu em
                                                Nợ lòng anh chưa trả
                                               Nghiệp nhà  phải em mang

                                                                   *
                                               Anh giữa hai dòng chảy
                                                Em bèo dạt mây bay
                                                ...
                                               Biển trời ngày xưa ấy
                                               Xin khép mộng từ đây.
                                                             Thuận Thi (Phan Thiết)

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2012

Mảnh Tình Mây

     Một ngày đẹp trời "lang thang trên mạng", bất ngờ gặp cố nhân. Đáng nói hơn là lời hứa trong một ngày gần đây sẽ về thăm Bà Rịa. Vui thay,  háo hức thay. 
     Trong thời gian chờ đợi để "được gặp người xưa nơi chốn xưa..." được "đầy vơi tâm sự" nơi mảnh đất mặn mòi muối biển...cũng muốn có một chút gì đó để đón bạn thơ về. Nghĩ tới, nghĩ lui...thôi thì hoạ lại một bài thơ của người ấy vậy.

Cỏ May
Duyên em dính chặt đất trời đây
Nằm giữa không gian xám xịt ngày
Nhọn nhọn thân hoa thưa dáng mộng
Cùn cùn cành lá vắng màu say
 Mượn mưa rong ruổi cùng triền cát
Vay nắng chơi vơi với sóng mây
Ái ố đời thường không thiết tưởng
Thiên đình giận dữ giả làm ngây.
                                         Ngọc Tuyết (SG)


                                               (Hoạ y vận) 
                               Mảnh Tình Mây
                                              Mảnh dáng cỏ may mọc chốn đây
                                              May đâu chẳng thấy khổ bao ngày
                                              Nắng rơi vô ý tan hồn mộng
                                              Mưa đổ bất ngờ khiến dạ say
                                             Thân phận yếu mềm nơi gió cát
                                             Nỗi đời cay đắng phận bèo mây
                                             Vướng chân ai đó hoài tơ tưởng
                                             Một chút tình vờ khốn đến ngây.
                                                                                      Đăng Minh

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Ngỡ Ngàng (!?)

       Có ai đó đã "rao bán nửa vần thơ" và chuyển nội dung bằng tin nhắn vào điện thoại của Nhà thơ Đỗ Quyên (Lagi - Bình Thuận). Lời rao có lẽ "thống thiết lắm", cho nên mới khiến chị Đỗ Quyên chạnh lòng, để rồi cảm tác "mấy vần lục bát" và gởi đến Đăng Minh cùng chia xẻ...(!?)

                                                   Ơi người bán nửa vần thơ
                                                   Lời rao vương nỗi thẫn thờ bâng khuâng
                                                   Hương tình e ấp bỗng dưng
                                                   Đớn đau lòng những quay lưng với chiều
                                                   Tứ thu gieo thật mỹ miều
                                                   Tim ai rối loạn chữ yêu ngỡ ngàng
                                                   Nửa vần thấm nỗi đa đoan ?
                                                   Phím đàn lỡ nhịp bẽ bàng tơ duyên
                                                   Ta mua hết nỗi niềm riêng
                                                   Cùng ai dìu nỗi muộn phiền đi xa
                                                   Để tình xuân ấm hương hoa...
                                                                                               Đỗ Quyên

       Chị Đỗ Quyên sẵn sàng "mua hết niềm riêng" thì đủ biết "lời rao" đó như thế nào rồi.

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Một Chút Hương Đời

       Sau vài lần "vào blog" để ghi cảm nhận, nhưng không biết vì lý do gì (có thể là lỗi kỹ thuật khi thao tác), nhà thơ Đỗ Quyên (Lagi - Bình Thuận) đã kể qua điện thoại là không thể chuyển tải được cảm nhận của mình cho bài thơ "Chúc Phúc", đăng trên "blog Đăng Minh" ngày 05/5/2012.Cho nên chị buộc phải dùng địa chỉ "mail" để gởi đi những gì muốn nói thông qua một bài thơ mang tựa đề "Thông Điệp"...

                                         Quanh ta cuộc sống đẹp như hoa
                                         Bà Rịa tình thân mãi mặn mà
                                         Con gái đính hôn duyên hồng thắm
                                         Bạn hiền kết nghĩa dạ hoan ca
                                         Bài thơ chúc phúc nhanh về phố
                                        Thông điệp cảm ơn chậm đến nhà
                                        Hạ tím gieo vần trao ước hẹn
                                        Thu vàng tao ngộ chẳng hề xa.
                                                                                  Đỗ Quyên

      Cấu trúc và nội dung bài thơ "Thông Điệp" đã "nói" được nhiều điều.

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Những Vần Kết Nối

       Gặp nhau trong một buổi họp đột xuất tại trụ sở khu phố (do cùng sinh hoạt trong một tổ chức ở khu phố), Phan Tiến, một bạn thơ quen thuộc và cũng là Chủ nhiệm Câu Lạc Bộ Thơ Ca Thị Xã Bà Rịa có gởi một bài thơ để xem và muốn được đăng vào "blog cá nhân"... Tốt thôi, vì đây cũng là một trong những tiêu chí của "chù nhà".
       Bài thơ mang tựa đề "Thư Giãn". Với cảm nhận riêng, bản thân tìm hoài chẳng thấy một chút gì gọi là...thư giãn. Tuy nhiên (nếu không đặt nặng vấn đề về từ ngữ và sự sắp xếp),  bài thơ cũng có..."phong cách" (!?).

                                                   Sáng lo ra chợ bán chè
                                                   Chiều đi câu cá đêm về "vào ca"
                                                  Thấy người nho nhã hào hoa
                                                  Giận mình thêm xót, thêm xa phận mình
                                                  Ngẫm từ câu chữ ba sinh
                                                  Thôi đành cam chịu, hiển vinh mặc người
                                                  Tàn xuân, tận cuộc rong chơi
                                                  Còn tôi với bóng chiều vơi vợi chiều...
                                                                                               Phan Tiến (Bà Rịa)

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Công Đức Sinh Thành

       Từ các nguồn tin do một số bạn bè trong và ngoài nước gởi về ngày hôm qua (12/5/2012), đồng thời truy cập vào "mạng " để tìm hiểu thêm, mới biết rằng hôm nay (13/05) là "Ngày Lễ Mẹ" (Mother"s Day). Một số quốc gia trên thế giới  tổ chức ngày lễ này với nghi thức hết sức long trọng nhằm vinh danh những người Mẹ...Riêng người Việt Nam, đa số còn rất xa lạ đối với "Ngày Lễ Mẹ" nhưng lại không hề xa lạ với "Mùa Vu Lan" (Rằm Tháng Bảy)...Về mục đích, ý nghĩa không khác nhau là mấy dù là Âu hay Á, có khác chăng là hình thức và thời gian...Nhân dịp này, cũng muốn lưu lại mấy vần trên "trang blog" bởi thấy được ý nghĩa tốt đẹp của nó...

                                                   Nói sao cho hết nỗi cơ cầu
                                                   Biển rộng sông dài có thấm đâu
                                                   Tình mẹ mênh mông nào đáp vẹn
                                                   Công cha vô tận khó đền sâu
                                                   Sinh thành nghĩa ấy thiêng liêng quá
                                                   Dưỡng dục ơn kia thật nhiệm màu
                                                   Hiếu thuận trong tâm nguyền giữ vẹn
                                                   Mong gìn hồng phúc đến ngàn  sau.
                                                                                                   Đăng Minh

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Hoài Niệm

       Ngày mùng sáu tháng năm vừa rồi, một người bạn ở Hoa Kỳ (người Việt Nam định cư ở nước ngoài),  có gởi qua địa chỉ "meo" một bài thơ và một đoản văn miêu tả về Đà Lạt của tác giả Nguyễn Thị Thanh Dương với nội dung rất ấn tượng...Để đáp lại, nay viết bài thơ có liên quan đến mảnh đất "lắm sương mù" này (bài đã được in trong ấn phẩm Ai Tri Âm Đó V, Nhà xuất bản Văn Hoá Văn Nghệ TP-HCM, do nhà thơ Như Anh  ở Tiền Giang biên khảo)...

                                            Ngỡ còn tóc gió vướng bờ mi
                                            Vẫn thoảng đâu đây hương dã quỳ
                                            Từ biệt cao nguyên về phố biển
                                            Tương tư tiếng thác nhớ Cam Ly
                                             Đồi thông chiều xuống cơn mưa đổ
                                             Quán trọ ta ngồi lưu bút ghi
                                             Nơi ấy có còn thăm chốn cũ
                                             Riêng đây hoài niệm một lần đi...
                                                                                          Đăng Minh

Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2012

Chúc Phúc

       Mặc dù bận rộn, nhưng được tin con gái út của Nhà thơ Đỗ Quyên (Lagi - Bình Thuận), chuẩn bị tổ chức đám hỏi,.xin được chia vui qua mấy vần thơ chúc phúc...

                                                  Ngày vui gởi tặng đoá hồng hoa
                                                  Chúc mối lương duyên mãi mặn mà
                                                  Thuận vợ thuận chồng xây mộng đẹp
                                                  Hợp tâm hợp ý giữ câu hoà
                                                  Rể hiền dâu thảo vui hai họ
                                                  Gái sắc tài trai đẹp một nhà
                                                  Nâng chén giao bôi cùng thệ ước
                                                  Trăm năm vẹn nghĩa chẳng lìa xa
                                                                                                 Đăng Minh

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Nới Rộng Vòng Tay

       "Đất lành chim đậu", ông bà ta thường nói vậy . Và có lẽ "trang blog cá nhân" của bản thân cũng "có  chút gì đó" chấp nhận được (!?), cho nên vừa rồi một người bạn ở TP-HCM (A.V), gởi đến bài thơ do một vị Phó Giáo Sư Tiến Sĩ (cũng là bạn của người bạn này) sáng tác, với đề nghị xem qua và có thể đăng vào "blog".
        Trên tinh thần "bạn của bạn là bạn", hơn nữa bài thơ cũng giàu cảm xúc, tạo được sự đồng cảm  và thấy...nên đăng...
                          Trường Sa Thân Yêu
(Kính tặng Quân, Dân Trường Sa và những người đã hy sinh bảo vệ
quần đảo Trường Sa và thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc)
                              Tuổi thanh xuân vượt Trường Sơn đi chiến đấu
                               Bốn mươi năm rồi nay vượt biển đến Trường Sa
                               Trời như thương ta nên con sóng hiền hoà
                               Tàu nhổ neo, lòng thêm yêu tổ quốc

                              Đảo nhỏ ơi, những tên gọi như bản làng thân thuộc
                              Song Tử, Sơn Ca, Trường Sa yêu dấu
                              Ta đã xây những âu tàu cho thuyền dân neo đậu
                              Sừng sững hải đăng, ánh sáng niềm tin

                              Dừng lại đây, bên đảo Cô Lin
                              Trận chiến năm xưa chống quân xâm lược
                               Máu đã đổ giữ biển trời tổ quốc
                              Vòng hoa dâng trong hương ngát các anh về !

                              Sinh Tồn Đông tươi đẹp một dáng quê
                              Và những bãi đá ngầm, doi cát dài di động
                              Phúc Tần Đây, dâng đầy con sóng
                              Những dàn "ĐK" như người lính đứng nghiêm

                              Đêm giao lưu tiếng nhạc rộn lên
                              Cùng hát vang những bài ca xứ sở
                              Cùng cháy lên lửa thiêng Cao Nguyên
                              Không xa đâu Trường sa ơi
                             Trường Sa luôn bên em !

                              Quân, dân Trường Sa cho ta vững niềm tin
                              Bởi có những người luôn tháng ngày canh giữ đảo
                              Những chiến sĩ thân yêu
                              Những gương mặt rạng ngời, tươi xanh màu áo !
                              Biển mở ra, nhưng Trường Sa đã gần hơn.
                                                                              Biển Đông 20/4/2011
                                                                            PGSTS Phan Hữu Tích

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Chữ Giận Dễ Thương..(!?)

       Bài viết trên "blog" ngày hôm qua (24/4/2012),  bản thân có đề cập đến những người bạn ở một số vùng miền, thường xuyên trao đổi thông tin, và xẻ chia một số vấn đề trong cuộc sống qua  hệ thống "mạng"...  Trong bài  có nhắc đến "người bạn phương xa", là một trong những người luôn đem đến "những điều thú vị" và cũng là người "quan tâm đặc biệt" đến "blog thơ" của mình....Sau vài tiếng đồng hồ, khi bài viết được đăng tải, bản thân đã nhận được ngay một bài thơ của người ấy gởi về (thật vui khi người này cũng biết làm thơ) với nội dung rất..."ngộ". Nay đăng vào "blog" để  bạn bè cùng đọc...

                                   Giận...(!?)
                                              Ta giận ta sao chẳng là thi sĩ
                                              Để được người mến mộ khắp gần xa
                                              Dẫu là nơi đất khách hoặc quê nhà
                                              Vẫn nhận được hàng trăm lời thăm hỏi

                                             Chẳng cần chi làm "nhà thơ tên tuổi"
                                              Miễn thông vần và cảm hoạ được thơ
                                             Trải ý yêu thương, khơi nguồn luyến nhớ
                                             Được cùng ai đối ẩm dưới trăng mơ

                                             Cứ nghĩ rồi...lại thấy giận vu vơ
                                             Lòng mãi hỏi sao chẳng là thi sĩ
                                             Để non cao hay đường xa vạn lý
                                             Khó cản ta nương gió lộng vần thơ

                                             Mơ đứng - mơ ngồi - mơ cả trong mơ
                                             Ta luôn ước mình trở thành thi sĩ
                                             Viết mấy vần được gặp ngay tri kỷ
                                             Chỉ mơ thôi...ta lại giận ta rồi.
                                                                                             V.L (USA)

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Tình Bạn

       Thời gian gần đây, dù thiếu vắng những bài viết trên "blog" cá nhân , do bận (trang viết ngày 11/04/2012 đã đề cập), nhưng vẫn nhận được những thông tin ẩn chứa nhiều tình cảm của bằng hữu và bạn đọc qua "hộp thư điện tử". Từ văn, thơ, âm nhạc, cho đến những hình ảnh, những bài viết mang tính xã hội và nhân văn được các bạn trong và ngoài nước chuyển về để tham khảo, để nghiên cứu và thưởng lãm...Trong số đó phải kể đến một người, mà qua đọc những trang blog, đã trở thành thân thiết...Với hình ảnh và bài viết gần đây nhất của người bạn ấy gởi về đã thể hiện rõ điều này. Tuy nhiên, vì yêu cầu "được ẩn danh" và... tôn trọng ý kiến ấy, bản thân chỉ viết chung chung chứ không nêu tên cụ thể. Dù vậy, để thể hiện lòng biết ơn với những gì mọi người đã đem đến cho bản thân trong thời gian qua và người bạn ấy nói riêng, xin viết mấy vần đáp tạ...
 
                                       Xin cảm ơn những đoá hồng tuyệt mỹ
                                       Những vần thơ xuất phát tự tâm thành
                                       Những xẻ chia và sự thật vinh danh
                                       Để tình bạn tựa tinh cầu lấp lánh...
                                                                                           Đăng Minh

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Đôi Dòng Tâm Sự

       Mười ngày nay vắng bóng những trang blog. Không phải chẳng còn gì để viết, mà không có thời gian để viết. Bận ư ? Đúng vậy, thật tình rất bận, đáng lý không nên nói ra, bởi sợ hiểu lầm là có ý khoe khoang, nhưng không nói thì một số bạn bè lại buồn...
       Công việc ở cơ quan đã chiếm hết một phần thời gian,  trong khi đó lại phải  dồn sức cho việc xây nhà. Do vậy những trang blog bị gián đoạn trong thời gian này là không tránh khỏi. Mong sao mọi việc được nhanh chóng hoàn tất để còn tiếp tục kết nối với mọi người qua từng trang viết...

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Tin Hay Không ?...

       Hôm qua, ngày một tháng tư, cùng chung số phận với những địa phương khác như Ninh Thuận, Bình Thuận...Tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu cũng hứng chịu cơn thịnh nộ của cơn bão đầu mùa quét qua. Thiệt hại  trong toàn tỉnh, chưa thấy thống kê trên phương tiện thông tin đại chúng cho đến sáng nay, nhưng có lẽ không phải là ít.
       Do ảnh hưởng của bão, thị xã Bà Rịa có khu vực bị mất  điện từ sáng cho đến 23 giờ 15 phút cùng ngày (trong đó có đơn vị mà bản thân đang công tác). Với lịch trực được phân công hai mươi bốn trên hai mươi bốn giờ, bản thân đã túc trực cùng một số đồng nghiệp nhằm tham gia xử lý khi có tình huống xảy ra (rất may là thiệt hại không đáng kể, đơn vị chỉ bị vỡ hai cánh cửa kính). Đến thời điểm có điện (như đã nói ở trên và cũng là lúc cơn bão tạm lắng), mọi việc được dọn dẹp và sắp xếp ổn thoả, vào mở "hộp thư" xem có gì mới, thì thấy ngay "mail" của "Thầy đồ" La Thuỵ ở Bình Thuận gởi vào với bài thơ "sặc mùi cá tháng tư".
       Định hồi đáp và tham gia "bốc phét" ngay hôm qua nhưng thấy quá khuya, nên sáng nay giải quyết xong một số công chuyện mới ngồi vào bàn "hóng mỏ" mấy câu...

                                               "Khi mọi người thi nhau nói dối..." (LT)
                                                 Nhưng riêng đây vẫn vẹn một điều
                                                 Đường tình yêu chưa lần rẽ lối
                                                 Trái tim này chẳng dám phiêu lưu...!

       "Nói phét" kiểu này chắc không có tội đâu nhỉ...

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Gởi Bạn...

       "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Lại có thêm ngày nữa để yêu thương...". Hai câu thơ này mình đọc được ở đâu đó (cái dở nhất của mình là ít chú ý đến những chi tiết liên quan, mà đôi khi rất quan trọng... thôi thì... thành thật xin lỗi tác giả của hai câu thơ trên).
       Từ những ngày đầu tháng 03/2012 cho đến nay, hầu như mỗi sớm mai thức dậy, mình đều nhận được một niềm vui mới do "người bạn phương xa" gởi về. Như một món quà, dù không mang giá trị vật chất, nhưng có giá trị tinh thần đáng trân trọng...Những bài hát lắng sâu của một thời không quên, cho đến những hình ảnh thân thương tươi đẹp trên khắp các vùng miền được tác giả ghi lại qua các đoạn "video" và ảnh chụp...
       Ngoài "chức năng" như một người cung cấp tư liệu (mặc dù trong thời điểm hiện nay, người ta thường nói "...nếu cần chi cứ việc gõ google..." ), thì đây còn là một tình bạn. Một tình bạn được hình thành từ sự biết lắng nghe và tôn trọng.
       Nay thông qua trang viết, gởi gắm lời cảm ơn chân tình đến bạn và mong giữ hoài mối dây liên kết.

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Nguồn Cội...

       Mấy hôm nay, cả nước nô nức hướng về ngày "Giỗ Tổ Hùng Vương" (10/3 âm lịch). Các địa phương đã có những bước chuẩn bị chu đáo cho quốc lễ hàng năm này.
       Với truyền thống tốt đẹp "Uống nước nhớ nguồn" được duy trì và phát triển, người dân Việt đã thể hiện một phần qua câu ca dao...
                                                    "Dù ai đi ngược về xuôi
                                                     Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba"

        Năm nay, riêng tại thành phố Việt Trì, tỉnh Vĩnh Phú đã "Khai Hội Đền Hùng" từ ngày 26/3/2012 (05/3 âm lịch). Hòa vào không khí chung, cũng góp mấy vần nhân mùa lễ hội...

                                                     Mong nước non này mãi đẹp tươi
                                                     Vươn lên giàu mạnh sánh muôn nơi
                                                     Cánh chim Lạc Việt tung trời rộng
                                                     Con cháu Rồng Tiên tỏa chí ngời
                                                     Một dải sơn hà bền sức sống
                                                     Ngàn năm văn hiến sáng cơ ngơi
                                                     Vững lòng chung bước cùng đi tới
                                                     Hạnh phúc văn minh rộn tiếng cười.

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Những Tưởng...

       Riêng, chung tâm sự khá nhiều. nay cũng muốn đùa một chút với mấy vần thơ vui...

                                         Mơ...
                                                    Nghe chuyện người ta kháo với nhau
                                                    Thơ văn lên giá khó lường sâu
                                                    Khoa tay mấy chữ mua vàng nén
                                                    Ngoáy bút dăm câu tậu phố lầu
                                                    Thầm nhủ nghệ tài thừa ứng đối
                                                    Sắm sanh giấy mực đặng mưu cầu
                                                    Ngờ đâu con trẻ lay chân gọi
                                                    Tỉnh giấc mơ hoa mặt ngẩn sầu.
                                                                                             Đăng Minh

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

Hương Vị Cuộc Sống

       Qua trang viết được chuyển tải trên "blog" cá nhân ngày 19/02/2012, nội dung phản ánh cảm nghĩ khi đọc câu chuyện "Chỉ Có Vợ Tôi" của  tác giả VL (người Việt định cư ở nước ngoài), đã tạo được tình cảm tốt đẹp đối với một số bạn đọc, đồng thời có thêm một số bằng hữu tri giao (trong đó có tác giả câu chuyện được đề cập). Đây là một trong những niềm vui, niềm hạnh phúc và cảm thấy tin yêu hơn vào cuộc sống...Xin mượn bài thơ viết bằng tiếng Anh của Lan Anh ở Hà Nội (tất nhiên có sự đồng ý của tác giả). để nói lên cảm xúc của mình...

                      True Love
                                 Trust Listening
                                 Romance Overcoming
                                 Undertstand Valuable
                                 Exciting Everything
                                                              Lan Anh


Phỏng theo ý...

                                                                 Hãy im và lắng nghe
                                                                 Con tim đang háo hức
                                                                 Từ niềm tin đích thực
                                                                 Giữa cuộc sống bộn bề


                                                                 Lãng mạn đầy đam mê
                                                                 Vượt tràn qua tất cả
                                                                 Sưởi tâm hồn băng giá
                                                                 Sôi động khúc tình ca
                                                                                              Đăng Minh

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

Suy Ngẫm

      Thể hiện cảm nghĩ bằng ngôn ngữ "Ăng-Lê", tuy ngắn mà sâu, Lan Anh (Hà Nội) đã phần nào lột tả được thực chất về kiếp con người. Đúng vậy, kiếp người thì ngắn ngủi, còn đời thì luôn biến động, luôn nóng bỏng... Nhìn nhận vấn đề này, con người có nhiều cách để sống như...nương theo chiều để sống; sống vội vã không cần ngày mai hoặc an phận thủ thường mặc đời trôi nổi...
      Đồng ý với Lan Anh, cho dù thế nào đi chăng nữa, hãy tận hưởng cuộc sống, như bài thơ Lan Anh viết dưới đây..
                                            LIVE
                                                            Life is so short
                                                            Involved but hot
                                                            Vary our days
                                                            Enjoy and play !

       Dẫu không rành ngoại ngữ, nhưng phỏng đoán được ý nghĩa của bài thơ qua vài từ "mang máng" khi còn ngồi trên ghế nhà trường , nên cũng gắng lọc mấy dòng thay cảm nhận... (dùng lại hai câu thơ đã họa thơ của La Thụy)

                                             "Điều bất biến - đời luôn biến đổi
                                               Kiếp phù sinh như lửa khai mồi..."
                                               Thôi thì cứ mặc dòng trôi
                                               Riêng ta tận hưởng kiếp người tạm vay.


Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Gởi Em Gái Nhỏ

       Có những gương mặt "vừa gặp đã quên", có những chuyện đời "vừa qua chẳng nhớ"...nhưng lại có những điều và những con người luôn mãi trong ta, dẫu năm tháng chất chồng lên cuộc sống...
       Một trong những gương mặt không quên và có lẽ chẳng bao giờ quên, là "Người em gái nhỏ" của một thời đã xa... người có biệt danh rất ngộ nghĩnh....Tono (biệt danh tự nhận, dù rất dễ thương chứ không như cái thùng "tono" tròn vo đáng ghét !)
       Bài thơ "Gởi em gái nhỏ" được viết lâu lắm rồi, đã gởi đến tay người được gởi và sau này có một vài lần đưa "ké" lên mạng... (lúc chưa có blog riêng)  Nay đăng lại trên "blog" của mình, bởi thấy đáng để đưa lên...

                                             Hoàng ơi !
                                             Từ miền Nam anh thư cho em
                                             Khi những cơn mưa quê mình đang bắt đầu tầm tã
                                             Và tiết trời dần đi qua mùa hạ
                                             Cánh rừng tràm phơn phớt trắng màu hoa
                                             ...
                          Miền Bắc mùa này chắc gió Lào đi qua
                          Phải không em phố Đống Đa ngập nắng ?
                          Hà Nội với anh như nàng tiên áo trắng
                          Chỉ thấy trong mơ và những phút lắng lòng
                                             ...
                                            Từ biệt sông Tiền ra đó có vui không ?
                                             Nhớ kể anh nghe khung trời Hoàn Kiếm
                                             Mặt Hồ Gươm có lung linh ánh điện ?
                                             Quận Ba Đình lộng gió phải không em ?
                                             ...
                          Ở trong này những buổi trưa lặng yên
                          Qua khung cửa anh lặng nhìn phượng nở
                          Cuối hạ rồi tiếng ve còn than thở
                          Đọng nỗi sầu phố nhớ gót chân xưa

                                            Có lẽ em buồn nhớ mẹ lúc đêm mưa
                                            Nhớ chị, nhớ anh, nhớ nhà, nhớ ngõ
                                            Nhớ dòng sông Tiền cùng em một thuở
                                            Chuyến đò quen đưa đón buổi học về

                          Miền Bắc có gì giống ở nơi quê ?
                         Vườn cây trái giống trong này không nhỉ ?
                         Quả sầu riêng chắc là không - anh nghĩ
                         Quả mận quả đào có khác vị trong đây ?
                                              ...
                                              Những buổi chiều nắng bịn rịn đám mây
                                              Em có dạo trên đê ngắm đồng lúa mới
                                              Nghe trẻ mục đồng gọi nhau í - ới
                                              Dắt đàn trâu thong thả rủ nhau về ?
                                              ...
                                              Ở trong này muốn gởi chút hương quê
                                              Viên trôi nước, chén chè thưng em thích
                                              Vạn dặm đường xa e không tới đích
                                              Đành gởi cho em nỗi nhớ vần thơ...

                           Hãy sống vui và nuôi những ước mơ
                           Nuôi mộng đẹp như tuổi em đôi tám
                           Hết đêm rồi tất nhiên trời sẽ sáng
                           Tương lai hồng dang rộng một vòng tay.
                                                                               Đăng Minh 0581