Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Nới Rộng Vòng Tay

       "Đất lành chim đậu", ông bà ta thường nói vậy . Và có lẽ "trang blog cá nhân" của bản thân cũng "có  chút gì đó" chấp nhận được (!?), cho nên vừa rồi một người bạn ở TP-HCM (A.V), gởi đến bài thơ do một vị Phó Giáo Sư Tiến Sĩ (cũng là bạn của người bạn này) sáng tác, với đề nghị xem qua và có thể đăng vào "blog".
        Trên tinh thần "bạn của bạn là bạn", hơn nữa bài thơ cũng giàu cảm xúc, tạo được sự đồng cảm  và thấy...nên đăng...
                          Trường Sa Thân Yêu
(Kính tặng Quân, Dân Trường Sa và những người đã hy sinh bảo vệ
quần đảo Trường Sa và thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc)
                              Tuổi thanh xuân vượt Trường Sơn đi chiến đấu
                               Bốn mươi năm rồi nay vượt biển đến Trường Sa
                               Trời như thương ta nên con sóng hiền hoà
                               Tàu nhổ neo, lòng thêm yêu tổ quốc

                              Đảo nhỏ ơi, những tên gọi như bản làng thân thuộc
                              Song Tử, Sơn Ca, Trường Sa yêu dấu
                              Ta đã xây những âu tàu cho thuyền dân neo đậu
                              Sừng sững hải đăng, ánh sáng niềm tin

                              Dừng lại đây, bên đảo Cô Lin
                              Trận chiến năm xưa chống quân xâm lược
                               Máu đã đổ giữ biển trời tổ quốc
                              Vòng hoa dâng trong hương ngát các anh về !

                              Sinh Tồn Đông tươi đẹp một dáng quê
                              Và những bãi đá ngầm, doi cát dài di động
                              Phúc Tần Đây, dâng đầy con sóng
                              Những dàn "ĐK" như người lính đứng nghiêm

                              Đêm giao lưu tiếng nhạc rộn lên
                              Cùng hát vang những bài ca xứ sở
                              Cùng cháy lên lửa thiêng Cao Nguyên
                              Không xa đâu Trường sa ơi
                             Trường Sa luôn bên em !

                              Quân, dân Trường Sa cho ta vững niềm tin
                              Bởi có những người luôn tháng ngày canh giữ đảo
                              Những chiến sĩ thân yêu
                              Những gương mặt rạng ngời, tươi xanh màu áo !
                              Biển mở ra, nhưng Trường Sa đã gần hơn.
                                                                              Biển Đông 20/4/2011
                                                                            PGSTS Phan Hữu Tích

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Chữ Giận Dễ Thương..(!?)

       Bài viết trên "blog" ngày hôm qua (24/4/2012),  bản thân có đề cập đến những người bạn ở một số vùng miền, thường xuyên trao đổi thông tin, và xẻ chia một số vấn đề trong cuộc sống qua  hệ thống "mạng"...  Trong bài  có nhắc đến "người bạn phương xa", là một trong những người luôn đem đến "những điều thú vị" và cũng là người "quan tâm đặc biệt" đến "blog thơ" của mình....Sau vài tiếng đồng hồ, khi bài viết được đăng tải, bản thân đã nhận được ngay một bài thơ của người ấy gởi về (thật vui khi người này cũng biết làm thơ) với nội dung rất..."ngộ". Nay đăng vào "blog" để  bạn bè cùng đọc...

                                   Giận...(!?)
                                              Ta giận ta sao chẳng là thi sĩ
                                              Để được người mến mộ khắp gần xa
                                              Dẫu là nơi đất khách hoặc quê nhà
                                              Vẫn nhận được hàng trăm lời thăm hỏi

                                             Chẳng cần chi làm "nhà thơ tên tuổi"
                                              Miễn thông vần và cảm hoạ được thơ
                                             Trải ý yêu thương, khơi nguồn luyến nhớ
                                             Được cùng ai đối ẩm dưới trăng mơ

                                             Cứ nghĩ rồi...lại thấy giận vu vơ
                                             Lòng mãi hỏi sao chẳng là thi sĩ
                                             Để non cao hay đường xa vạn lý
                                             Khó cản ta nương gió lộng vần thơ

                                             Mơ đứng - mơ ngồi - mơ cả trong mơ
                                             Ta luôn ước mình trở thành thi sĩ
                                             Viết mấy vần được gặp ngay tri kỷ
                                             Chỉ mơ thôi...ta lại giận ta rồi.
                                                                                             V.L (USA)

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Tình Bạn

       Thời gian gần đây, dù thiếu vắng những bài viết trên "blog" cá nhân , do bận (trang viết ngày 11/04/2012 đã đề cập), nhưng vẫn nhận được những thông tin ẩn chứa nhiều tình cảm của bằng hữu và bạn đọc qua "hộp thư điện tử". Từ văn, thơ, âm nhạc, cho đến những hình ảnh, những bài viết mang tính xã hội và nhân văn được các bạn trong và ngoài nước chuyển về để tham khảo, để nghiên cứu và thưởng lãm...Trong số đó phải kể đến một người, mà qua đọc những trang blog, đã trở thành thân thiết...Với hình ảnh và bài viết gần đây nhất của người bạn ấy gởi về đã thể hiện rõ điều này. Tuy nhiên, vì yêu cầu "được ẩn danh" và... tôn trọng ý kiến ấy, bản thân chỉ viết chung chung chứ không nêu tên cụ thể. Dù vậy, để thể hiện lòng biết ơn với những gì mọi người đã đem đến cho bản thân trong thời gian qua và người bạn ấy nói riêng, xin viết mấy vần đáp tạ...
 
                                       Xin cảm ơn những đoá hồng tuyệt mỹ
                                       Những vần thơ xuất phát tự tâm thành
                                       Những xẻ chia và sự thật vinh danh
                                       Để tình bạn tựa tinh cầu lấp lánh...
                                                                                           Đăng Minh

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Đôi Dòng Tâm Sự

       Mười ngày nay vắng bóng những trang blog. Không phải chẳng còn gì để viết, mà không có thời gian để viết. Bận ư ? Đúng vậy, thật tình rất bận, đáng lý không nên nói ra, bởi sợ hiểu lầm là có ý khoe khoang, nhưng không nói thì một số bạn bè lại buồn...
       Công việc ở cơ quan đã chiếm hết một phần thời gian,  trong khi đó lại phải  dồn sức cho việc xây nhà. Do vậy những trang blog bị gián đoạn trong thời gian này là không tránh khỏi. Mong sao mọi việc được nhanh chóng hoàn tất để còn tiếp tục kết nối với mọi người qua từng trang viết...

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Tin Hay Không ?...

       Hôm qua, ngày một tháng tư, cùng chung số phận với những địa phương khác như Ninh Thuận, Bình Thuận...Tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu cũng hứng chịu cơn thịnh nộ của cơn bão đầu mùa quét qua. Thiệt hại  trong toàn tỉnh, chưa thấy thống kê trên phương tiện thông tin đại chúng cho đến sáng nay, nhưng có lẽ không phải là ít.
       Do ảnh hưởng của bão, thị xã Bà Rịa có khu vực bị mất  điện từ sáng cho đến 23 giờ 15 phút cùng ngày (trong đó có đơn vị mà bản thân đang công tác). Với lịch trực được phân công hai mươi bốn trên hai mươi bốn giờ, bản thân đã túc trực cùng một số đồng nghiệp nhằm tham gia xử lý khi có tình huống xảy ra (rất may là thiệt hại không đáng kể, đơn vị chỉ bị vỡ hai cánh cửa kính). Đến thời điểm có điện (như đã nói ở trên và cũng là lúc cơn bão tạm lắng), mọi việc được dọn dẹp và sắp xếp ổn thoả, vào mở "hộp thư" xem có gì mới, thì thấy ngay "mail" của "Thầy đồ" La Thuỵ ở Bình Thuận gởi vào với bài thơ "sặc mùi cá tháng tư".
       Định hồi đáp và tham gia "bốc phét" ngay hôm qua nhưng thấy quá khuya, nên sáng nay giải quyết xong một số công chuyện mới ngồi vào bàn "hóng mỏ" mấy câu...

                                               "Khi mọi người thi nhau nói dối..." (LT)
                                                 Nhưng riêng đây vẫn vẹn một điều
                                                 Đường tình yêu chưa lần rẽ lối
                                                 Trái tim này chẳng dám phiêu lưu...!

       "Nói phét" kiểu này chắc không có tội đâu nhỉ...

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Gởi Bạn...

       "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Lại có thêm ngày nữa để yêu thương...". Hai câu thơ này mình đọc được ở đâu đó (cái dở nhất của mình là ít chú ý đến những chi tiết liên quan, mà đôi khi rất quan trọng... thôi thì... thành thật xin lỗi tác giả của hai câu thơ trên).
       Từ những ngày đầu tháng 03/2012 cho đến nay, hầu như mỗi sớm mai thức dậy, mình đều nhận được một niềm vui mới do "người bạn phương xa" gởi về. Như một món quà, dù không mang giá trị vật chất, nhưng có giá trị tinh thần đáng trân trọng...Những bài hát lắng sâu của một thời không quên, cho đến những hình ảnh thân thương tươi đẹp trên khắp các vùng miền được tác giả ghi lại qua các đoạn "video" và ảnh chụp...
       Ngoài "chức năng" như một người cung cấp tư liệu (mặc dù trong thời điểm hiện nay, người ta thường nói "...nếu cần chi cứ việc gõ google..." ), thì đây còn là một tình bạn. Một tình bạn được hình thành từ sự biết lắng nghe và tôn trọng.
       Nay thông qua trang viết, gởi gắm lời cảm ơn chân tình đến bạn và mong giữ hoài mối dây liên kết.