Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Ngẫm Đời...

      Bản thân nhiều khi thấy mình tự mâu thuẫn với mình... Nhưng rồi lại nghĩ..."sông có khúc, người ta có lúc...". Để trải tâm trạng, nay viết mấy vần gởi vào trang blog ...

                                                    Lênh đênh mãi chẳng bến bờ
                                                    Con thuyền mỏng mảnh ngu ngơ biển đời
                                                    Buồn thay một kiếp làm người
                                                    Vu vơ ảo mộng mòn hơi đi tìm
                                                                                  Đăng Minh 18112012

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Xem Như Lời Tạ Lỗi...(!)

     Những tâm sự "nặng sầu" từ... Phan thiết, một chút nhẹ nhàng lãng mạn từ... Lagi..(hai địa danh đều thuộc tỉnh Bình Thuận) .Tất cả được gởi vào từ lúc giữa thu và đông chớm giao mùa... Vậy mà... nay mới có điều kiện để..."lên trang".!!!
     Buồn chăng?,  Giận chăng?...Thôi thì hãy "...xem như là thử thách/- Một khó khăn trong ngàn vạn khó khăn/- Nếu đường đi cứ im lặng phẳng bằng/- Thì tới đích chẳng có gì thú vị...!!" (TC).

          ...
          Mất gì đâu, được gì đâu?
          Chẳng qua hết lẽ với người
          Chẳng qua trả nợ kiếp đời tạm vay...
                                     Thuận Thi (Phan Thiết) 170912

     Qua những câu thơ trên, không biết nói gì hơn là gởi cho người ấy hai câu thơ, được trích trong một bài thơ mà bản thân sáng tác cũng khá lâu (dành tặng cho một bạn thơ ở Tiền Giang nhân dịp  ra mắt ấn phẩm mới)...

                                                           ''...Nam, bắc, đông, tây bền cuộc lữ
                                                           Thế, thời, dâu, bể vẹn tâm thanh..."
                                                                                                            Đăng Minh

     Chỉ cần hai câu thôi, tin rằng người ấy sẽ hiểu... Và đây...đây là những vần thơ khác của một cựu giáo viên nơi "miền thùy dương cát trắng"...

                                Vàng Thu Ai Có Mua...?

                        Lá thu nhè nhẹ rơi rơi
                        Thầm như gợi nhớ  một thời xa xưa
                        Buồn chiều lất phất giọt mưa
                        Thoảng nghe hương cũ mới vừa vọng sang
                        Chạnh lòng ai bán thu vàng?
                        Biển xanh như cũng ngỡ ngàng làm ngơ
                        Gió thùy dương dệt vần thơ
                        Dìu vào trang chữ những mơ mộng đời
                        Thả hồn dạo phố rong chơi
                        Khát khao hơi lạnh biển mời tìm đông
                        Vàng thu ai có mua không ?
                        Triền xa vương chút hương nồng chao nghiêng
                        Và vần thơ bớt muộn phiền...
                                                                             Đỗ Quyên (Lagi)300912

     Bài thơ này, bản thân không bình luận. 

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

Nghiệp Cả...

     Hơn ba tháng nay với nhiều lý do, trang blog cá nhân đã bị bỏ ngỏ. Nhiều câu hỏi được đặt ra cho bản thân nhưng cũng chưa có dịp để trả lời...Thôi thì... nhân sắp đến ngày "Nhà Giáo Việt Nam 20/11", nay đăng vào blog mấy vần thơ (vừa cũ, vừa mới), xem như..."ngày về"... và dù cũ hay mới, những vần thơ được đăng trong trang blog này đều chung một tựa, một nội dung như tiêu đề bài viết, nhằm kính tặng cho những ai đã và đang "vì sự nghiệp trăm năm trồng người"...


                                        "Lương sư hưng quốc" rõ khuôn vàng
                                         Kho lớn đâu bằng chữ một nang
                                         Nếu nghĩa sinh thành so đại hải
                                         Thì ân giáo dục sánh trường giang
                                         Khai tâm bồi trí nêu gương sáng
                                         Rèn đức vun tài luyện chí cang  
                                         Phấn trắng bảng đen xây nghiệp cả
                                         Soi đường dân tộc đến vinh quang.
                                                                                              221009

                                                                    

                                                              "Ngọc kia chẳng giũa, chẳng mài
                                                               Cũng thành vô dụng, cũng hoài ngọc đi..."
                                                               Lời vàng dạ khắc tâm ghi
                                                               Ơn thầy cô giáo có gì sánh ngang?
                                                               Tương lai đất nước huy hoàng
                                                               Bởi công khai mở từng trang sách đời
                                                               Con thuyền vượt sóng trùng khơi
                                                               Không người dẫn lối chơi vơi bến bờ.
                                                                                                                          081112