Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Chào Tiễn Thu..!

     Lâu lắm rồi mới được đọc lại những vần thơ nhẹ nhàng, sâu lắng của "Nhà thơ Lagi". Lâu đến độ một số "bạn thơ" ở Bà Rịa đùa rằng... "Đỗ Quyên dạo này rút vào hoạt động bí mật"...Thì ra không phải như vậy, mà vì nhiều lý do khác. Nhưng nói gì thì nói, rất vui khi "tình thơ Lagi" lại tiếp tục lên tiếng...

                      Dấu Chân Bỏ Quên

                             Chiều âm thầm dạo biển
                             Bước chân hờ lặng lẽ suy tư
                             Chim cánh cụt vụt bay
                             Em vội vã rời bao mộng mị
                             Dấu chân nhỏ bỏ quên không lụy
                             Hạt cát dịu dàng
                             Đa đoan
                             In sâu
                             Ôm ấp
                             Con sóng chồm lên khỏa lấp
                             Cuộn nhớ nhung về lòng đại dương
                             Biển dìu...dấu chân em nhẹ nương
                             Bước luân vũ...nồng nàn say đắm...
                             Chợt nhận ra tình anh sâu lắng
                             Khi bất lực nhìn sóng cuốn dấu chân em
                                                                              Lagi 21g36
                                                                              30/10/2013
                                                                               Đỗ Quyên

     Nhân dịp chị Đỗ Quyên gởi về bài thơ trên, chủ nhân trang "blog" này cũng muốn có đôi vần "thể hiện"...

                                      Hãy Trải Tin Yêu

                                                   Tiễn hạ hôm nào đã cuối thu
                                                   Mưa giăng - giăng trắng đỉnh sương mù
                                                   Bàng vơi rụng lá chờ đông tới
                                                   Cúc bớt khoe màu lắng gió ru
                                                   Xoay chuyển bốn mùa như mộng ảo
                                                   Đến đi một kiếp tựa phù du
                                                   Lẽ thường là thế nào ai thấu
                                                   Nỡ nhốt tin yêu chốn ngục tù
                                                                                          Đăng Minh

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Mong Tròn Chữ Tâm






                                              Buồn bực làm gì chuyện cỏn con
                                              Lo chi danh hão mất hay còn
                                              Dòng trôi lắm kẻ xuôi con nước
                                              Núi dựng mấy người ngược đỉnh non ?
                                              Biển nhận trăm nguồn không nhạt muối
                                              Lòng vương chút phận dễ phai son
                                              Sự đời vốn rối như canh hẹ
                                              Mong chữ tâm kia được giữ tròn.
                                                                                             221013
                                                                                          Đăng Minh

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

...!?






                              Ai cũng biết biển đời luôn dậy sóng
                              Ỷ rộng sâu suốt năm tháng xô bờ
                              Rồi những lúc cuồng phong gây biển động
                              Mượn sông hồ trút nỗi giận vu vơ

                                               Và cứ thế lại còn hoài than thở
                                               Muối mặn lòng vẫn chẳng thỏa cơn say
                                               Nào đâu biết bao suối nguồn trăn trở
                                               Vét cạn dòng trả món nợ không vay...
                                                                                              181013
                                                                                            Đăng Minh

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Tự Ngẫm...






                                               Buông chiều nhạt nắng dõi mây qua
                                               Tự hỏi bây chừ ai nhớ ta
                                               Khói thuốc vàng tay bao bận đốt
                                               Hương trà nhạt chén mấy lần pha
                                               Giao mùa lá trở - mùa thêm thắm
                                               Đợi én xuân về - én lại xa
                                               Ngẫm phận lục bình trên sóng nước
                                               Mặc dòng trôi kết rễ đơm hoa.

                                                                                       Đăng Minh
                                                                                          111013