Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Nơi Ấy Xưa & Nay






     (Để nhớ khi cùng với đoàn ra thăm Côn Đảo vào những ngày cuối tháng 08/2014)

                                         Hỗn danh một thuở "ngục trần gian"
                                         Song sắt - cùm gông - thói bạo tàn
                                         "Đập đá Côn Lôn" thơ đã viết
                                         Phá xiềng Phú Hải tiếng chưa tan
                                         Hàng Dương muôn lượt vùi xương trắng
                                         Núi Chúa bao lần chứng nỗi oan
                                         Bóng tối qua đi bừng nắng mới
                                         Điểm thêm nét đẹp nước non ngàn.
                                                                            25/8/2014
                                                                           Đăng Minh

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Cả Miệng Cười






             (Cảm tác sau khi đọc xong tập thơ "Cười Nửa Miệng" của Nhà thơ Ngọc Cầm - TP-HCM)

                                        Thơ ngông hay lắm Ngọc Cầm ơi
                                        Lật giở từng trang cả miệng cười
                                        Lũ rởm xem qua e chết đứng
                                        Quan tham đọc đến sợ quên ngồi
                                        Anh hùng đâu kể mày râu nhỉ
                                        Khí phách nào chê phận nữ vơi
                                        Kiểu nửa miệng cười nay rất hiếm
                                        "Sài Thành" chắc chỉ Ngọc Cầm thôi.
                                                                                Đăng Minh
                Bài thơ này viết đã lâu, được gởi đến Ngọc Cầm khi bà còn tại thế và Ngọc Cầm đã gởi lại hai câu thơ như sau : "Nên cười nửa miệng mà thôi/ Đừng cười hết cỡ khéo rơi mất hàm" (!)


Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Những Vần Thơ Cảm Họa





                                "Gỗ Già Bền Lửa"
                               Họa thơ Phương Linh - TP HCM

                         Bảy mươi xuân đáng bậc "kỳ hy"
                         Mỗi đoạn đường đời vạn dấu ghi
                         Trải chí kiên gan cùng tuế nguyệt
                         Giữ lòng trong sáng tựa lưu ly
                         "Gỗ già bền lửa" chân chưa mỏi
                         "Muối mặn gừng cay" chuyện xá gì
                         Xử thế vị tha hằng ý niệm
                         Phong ba bão tố chẳng nề chi.




                                      Điều Tâm Nguyện
                                                                           Họa thơ Đỗ A - Bà Rịa

                                                        Loạn ly đành phải biệt quê nhà
                                                        Nếm trải bụi trần độ tuổi hoa
                                                        Đất khách ruổi rong muôn nỗi khổ
                                                        Dòng đời mải miết mỗi ngày xa
                                                        Ước mong có dịp thăm nơi mẹ
                                                        Hoài vọng được lần viếng mộ cha
                                                        Mấy chục năm rồi tâm vẫn nguyện
                                                        Về con sông nước chảy hiền hòa.

Những vần thơ "họa" đã lâu, nay có bạn thơ yêu cầu nên đưa vào "blog".

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Vần Thơ Viết Lại






                                                        Chút Tình Tri Ngộ
                                                                       (Tặng N-A)

                                            Chút tình tri ngộ gởi về anh
                                            Người giữ vườn thơ thắm sắc xanh
                                            Nam bắc đông tây bền cuộc lữ
                                            Thế thời dâu bể vẹn tâm thanh
                                            Đem tình trải rộng không mong lợi
                                            Lấy nghĩa dàn xa chẳng mộng danh
                                            Vốn dĩ đường đời muôn nhánh rẽ
                                            Mong thay tài đức mãi song hành.
                                                                                       110207
                                                                                     Đăng Minh

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Ngỡ Ngàng...




                                                   Ngỡ ngàng gặp lại cố nhân ơi !
                                                   Đã mấy mươi năm biệt xứ người
                                                   Muôn cánh thư đi nghe lặng tiếng
                                                   Bao mùa lá đổ đợi mòn hơi
                                                   Phải chăng trời nọ trêu nhân thế
                                                   Hay bởi ai kia cợt thói đời
                                                   Tận mặt khiến lòng thêm bối rối
                                                   Lời riêng xa vắng mộng dần vơi.
                                                                            Bà Rịa, 13/3/2014
                                                                                 Đăng Minh

Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

Nỗi Nhớ Không Tên







                            Gởi em một chút hương hoa sữa
                            Một chút vị thơm cốm làng Vòng
                            Chút rét ngọt phố chiều Hà Nội
                            Chút dịu dàng dáng lụa Hà Đông
                                        Để đêm về căn gác nhỏ đèn chong
                                        Sẽ vợi nhớ tháng ngày xa chốn cũ
                                        Bốn tiết một năm miền Nam chằng đủ
                                        Chỉ hai mùa mưa nắng hẳn chưa quen
                            Con đường nào được in dấu chân em
                            Ở nơi đó khi một mình thả bước
                            Hay vẫn giữ thói quen như dạo trước
                            Phút lắng lòng sau cánh cửa cài then ?
                                       Vại tương bần mẹ ủ đã dầy men
                                       Vẫn còn đó bởi ít lần giở nắp
                                       Tấm chăn bông giờ vắng hơi người đắp
                                       Gắng cuộn tròn mong giữ chút hương vay
                            Em đi rồi để lại nỗi buồn vây
                            Hoàng hôn tím ngỡ chuyển mùa trở lá
                            Cội sấu già dường cũng vơi nghiêng ngả
                            Thấm mưa phùn cùng nỗi nhớ không tên.
                                                                         Bà Rịa, tháng 02/2014
                                                                                 Đăng Minh

Vần Thơ Góp Bút

TƯỞNG NHỚ ANH LÊ ĐÌNH CHINH
           (Kỷ niệm 35 năm chiến tranh biên giới phía Bắc)

                               Hơn 30 năm trước tôi viết bài thơ về anh
                               Khi bọn bành trướng tràn qua biên giới
                               Người chiến sĩ biên phòng kiên cường cùng đồng đội
                               Bảo vệ dân lành trước ác thú dã man!
                                               Mười tám tuổi anh đã hy sinh
                                               Cái chết trở thành bất tử!
                                               Người thanh niên tay không giữa bầy quỷ dữ
                                               Khí phách hơn Võ Tòng trước mãnh thú giữa sơn lâm.
                             Tuổi trẻ chúng tôi nghe câu chuyện về anh
                             Nước mắt ngược về tim, sục sôi lòng căm thù giặc.
                             Triệu bàn tay tìm nhau siết chặt,
                             Một lời thề son sắt với quê hương!
                                               Xếp bút nghiêng quyết chí lên đường
                                               Đơn tình nguyện viết nên từ máu.
                                               Góp chút gió tạo thành cơn bão 
                                               Để non sông sạch bóng quân thù.
                             Anh trở thành biểu tượng của thế hệ thứ tư
                             Thế hệ những người thanh niên giữ nước.
                             Anh đã dẫn đường cho chúng tôi tiến về phía trước
                             Để Việt Nam vang mãi khúc hùng ca!
                                          Ba mươi lăm mùa xuân đi qua!
                                          Đất nước vẫn chưa yên với "người anh em phương Bắc"
                                          Biển Đông vẫn cồn cào, sóng ngầm khoan - nhặt
                                          Đau đáu nỗi lòng Hoàng Sa, Trường Sa...!
                             Nhưng tôi tin với hào khí của ông cha
                             Chính nghĩa thắng hung tàn, trí nhân thay cường bạo
                             Con cháu chúng ta sẽ viết tiếp "Bình Ngô Đại cáo"
                             Cũng như chúng tôi một thời đã tiếp bước chân anh!
                            (Viết trong ngày 17/02/2014, sau khi đọc tin nhắn đề nghị của em "....đăng bài về Lê Đình Chinh đi". Mình không muốn đăng bài cũ mà lại có cảm xúc viết nên bài mới. Cảm ơn em gái mình đã gợi ý!)
TTAV