Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Gặp Lại...

       Thật khó diễn tả tâm trạng khi những đồng đội năm xưa bất ngờ ghé thăm...Đây là một trong những sự kiện mà bản thân cho rằng nên ghi lại...

                            Đồng Đội Tôi

                     Những gương mặt từng một thời gian khổ
                     Từng một thời súng thép nắm chai tay
                     Từng thức bao đêm trong cuộc chiến dài ngày
                     Từng đổ máu bởi niềm tin...chính nghĩa

                       Tàn chiến cuộc mỗi thằng đi mỗi phía
                       Đứa tiếp tục học hành, đứa lặn lội lên xanh
                       Đứa trở lại nông thôn, đứa bám trụ thị thành
                       Đứa làm thợ, đứa cày sâu cuốc bẫm

                 Ký ức thời gian chôn vào tâm khảm
                 Chợt vỡ òa trong một sớm mùa đông
                 Chuỗi thời gian đủ cho đá rêu phong
                 Vẫn thấp thoáng tháng ngày xanh hiện hữu

                      Từng kỷ niệm dần tuôn theo men rượu
                      Ngỡ phép màu khi bỗng gặp lại nhau
                     Trẻ nhất ngày xưa, nay cũng đã bạc đầu
                     Và có đứa đã lên hàng "nội, ngoại"

               Có đứa giờ đây "công thành danh toại"
               Nhưng đa phần vẫn bươn chải áo cơm
               Hơn ba mươi năm lắm thứ bị xoi mòn
               Nhưng vẫn đó...tinh thần người lính.
                                                                12/2012
                                                              Đăng Minh
     Những vần thơ để nhớ và thay lời cảm ơn gởi đến các bạn đồng ngũ năm xưa thuộc Tiểu đoàn 43, Trung đoàn 23 thông tin, Quân khu 7, gồm : Ngô Thanh Hồng, Nguyễn Thành Đặng, Lê công Thành, Lê Phú Quốc, Cao Thị Thanh Tuyến, Nguyễn Văn Sạn...đã ghé thăm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét