Như vậy là sau những ngày về Việt Nam thăm gia đình, bè bạn (trong đó có những bạn thơ)...Người ấy đã lên máy bay để trở về nơi xuất phát.
Tâm trạng người đi không biết thế nào, nhưng người ở lại cảm thấy hụt hẫng, bâng khuâng..."Cuộc vui nào cũng tàn" câu này nghe nhiều, thấy nhiều, vậy mà vẫn cứ...
Có một điều muốn nói, không phải ngẫu nhiên để có được cuộc hạnh ngộ này. Lý do hơi khó tin nhưng lại là sự thật...
Như duyên định từ nửa vòng trái đất
Mấy vần thơ gợi mở bước chân về
Dẫu nơi ấy còn bao điều tất bật
Ngàn dặm dài đong đếm nỗi nhiêu khê...
Thế đấy, chính những vần thơ đã "gợi mở bước chân về...". Có lẽ, suốt phần đời còn lại, mình sẽ không quên câu chuyện hi hữu này.
Mọi chuyện rồi cũng nhanh chóng qua đi, nhưng cái gì đáng nhớ thì vẫn nhớ. Trong thời gian "người ấy" về thăm, tin rằng bản thân cùng một số bạn bè đã tạo được ấn tượng tốt trong tiếp đón và ứng xử...Nhân đây cũng gởi đến "Những người bạn Lagi" đôi dòng tâm sự, đồng thời cũng mong "người bạn phương xa" kia xem đây như một kỷ niệm đẹp...
Về Miền Thương Nhớ
Cát trắng thùy dương biển ngát xanh
Chiều thu cùng bạn chuyến song hành
Về miền thương nhớ hoài xa vắng
Cho nỗi mong chờ vợi héo hanh
Lối cũ còn đây chân mải đếm
Người xưa vẫn đó rượu còn dành
Mấy vần chân chất thay lời tạ
Gởi đến tình thân dạ chí thành
Trung thu 2013
Đăng Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét