Ngỡ Ngàng...
Ngỡ ngàng gặp lại cố nhân ơi !
Đã mấy mươi năm biệt xứ người
Muôn cánh thư đi nghe lặng tiếng
Bao mùa lá đổ đợi mòn hơi
Phải chăng trời nọ trêu nhân thế
Hay bởi ai kia cợt thói đời
Tận mặt khiến lòng thêm bối rối
Lời riêng xa vắng mộng dần vơi.
Bà Rịa, 13/3/2014
Đăng Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét