Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Nới Rộng Vòng Tay

       "Đất lành chim đậu", ông bà ta thường nói vậy . Và có lẽ "trang blog cá nhân" của bản thân cũng "có  chút gì đó" chấp nhận được (!?), cho nên vừa rồi một người bạn ở TP-HCM (A.V), gởi đến bài thơ do một vị Phó Giáo Sư Tiến Sĩ (cũng là bạn của người bạn này) sáng tác, với đề nghị xem qua và có thể đăng vào "blog".
        Trên tinh thần "bạn của bạn là bạn", hơn nữa bài thơ cũng giàu cảm xúc, tạo được sự đồng cảm  và thấy...nên đăng...
                          Trường Sa Thân Yêu
(Kính tặng Quân, Dân Trường Sa và những người đã hy sinh bảo vệ
quần đảo Trường Sa và thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc)
                              Tuổi thanh xuân vượt Trường Sơn đi chiến đấu
                               Bốn mươi năm rồi nay vượt biển đến Trường Sa
                               Trời như thương ta nên con sóng hiền hoà
                               Tàu nhổ neo, lòng thêm yêu tổ quốc

                              Đảo nhỏ ơi, những tên gọi như bản làng thân thuộc
                              Song Tử, Sơn Ca, Trường Sa yêu dấu
                              Ta đã xây những âu tàu cho thuyền dân neo đậu
                              Sừng sững hải đăng, ánh sáng niềm tin

                              Dừng lại đây, bên đảo Cô Lin
                              Trận chiến năm xưa chống quân xâm lược
                               Máu đã đổ giữ biển trời tổ quốc
                              Vòng hoa dâng trong hương ngát các anh về !

                              Sinh Tồn Đông tươi đẹp một dáng quê
                              Và những bãi đá ngầm, doi cát dài di động
                              Phúc Tần Đây, dâng đầy con sóng
                              Những dàn "ĐK" như người lính đứng nghiêm

                              Đêm giao lưu tiếng nhạc rộn lên
                              Cùng hát vang những bài ca xứ sở
                              Cùng cháy lên lửa thiêng Cao Nguyên
                              Không xa đâu Trường sa ơi
                             Trường Sa luôn bên em !

                              Quân, dân Trường Sa cho ta vững niềm tin
                              Bởi có những người luôn tháng ngày canh giữ đảo
                              Những chiến sĩ thân yêu
                              Những gương mặt rạng ngời, tươi xanh màu áo !
                              Biển mở ra, nhưng Trường Sa đã gần hơn.
                                                                              Biển Đông 20/4/2011
                                                                            PGSTS Phan Hữu Tích

4 nhận xét:

  1. Tình người chiến sĩ Biển đảo

    Ai về trong đó ta theo với
    Thăm lại quê hương nỗi ước mong
    Từ buổi xuất quân đi giữ cõi
    Tháng năm luôn nhớ đất cha ông

    Đường về viễn xứ vẫn hằng trông
    Sáng mãi trong ta bóng cờ hồng
    Hạnh phúc niềm vui người chiến sĩ
    Trọn đời dâng hiến với non sông

    Hải đảo biển trời đất tổ tiên
    Biết bao xương máu đã làm nên
    Quân thù nhòm ngó gây tranh chấp
    Thề quyết không lùi phải tiến lên

    Ta yêu tổ quốc của chúng ta
    Đã bốn ngàn năm vọng tiếng ca
    Từ buổi bình minh thời dựng nước
    Việt nam - Đại việt định sơn hà.

    Hải Đăng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh Hải Đăng đã "ghé thăm blog" và để lại một bài thơ. Có dịp Minh sẽ ghé thăm anh. Chúc mọi điều tốt đẹp luôn đến với anh và gia đình. Thân quý !

      Xóa
  2. Có vài lời thăm Đăng Minh và gia đình mạnh khoẻ hạnh phúc.Khi tiết trời chuyển hạ gửi ĐM bài thơ xem cho vui:

    NỖI LÒNG LỬA HẠ

    1-Ôm ấp tình mơ vẫn vẹn đầy
    Nhớ lần tương ngộ mấy xuân nay
    Nỉ non tiếng trúc, vàng đêm mỏng
    Thảnh thót vần thơ ,tím giấc gầy
    Riêng nẽo trăng tàn chia góc phố
    Nỗi người sao sớm rụng đầu cây
    Thu gối miền đơn cài lửa hạ
    Hạ sầu hoa chiếc trải thu này . .

    2-Thu này đọc suốt chục bài thơ
    Nghĩa đó tình đây nguyện đợi chờ
    Sợ én say xuân lòng háo hức
    Đễ quyên gọi hạ giọng bơ vơ
    Thành nam chong mắt, người riêng lối
    Bến bắc chùng chân kẻ một đường .
    Trằn trọc nguyệt dòm cười gối chiếc
    Biết ai tâm đắc giữa vườn mơ …

    3-Vườn mơ khập khễnh dấu chân say
    Sợi buộc yêu đương gút chỉ gầy
    trâm lược thẹn thùng bên mớ tóc
    Phấn gương xấu hổ dưới làng mây
    Cố quên ,hà tấc … tình vô vọng
    Gắng nhớ rồi ra, …lệ chất đầy
    Ngóng bạn sao đoài treo vạn lá
    Sài thành hun hút vết chim bay…

    4-Chim bay có thấu sáo đương lòng
    Canh rượu Kinh Kha mấy lược đong
    Nữa khép hoa khai ,người tứ hải
    Mười ngoài liễu rủ khách tang bồng
    Chiếu đêm so lệ than phiền hạ
    Sương sớm vịn cành hờn dỗi đông
    Lần nẽo cầu thơ về bến nhớ
    Vô tri như đá há không chồng …



    5-Không chồng dị nghị lưởi nào xương
    Hỡi đấng mày râu hẳn tận tường
    Có bận hạ về thân một bóng
    Lắm khi xuân đến bướm ngàn phương
    Ô hay Chức Nữ chưa rành lối
    Mà lại Ngưu Lan quá vụng đường
    Xa lối cách từơng lời khó giãi
    Thôi đành chôn kín nỗi buồn thương …






    6-Buồn thương giọt ngắn mãi lần ra
    E vũ ngại vân sợ quá đà
    Ép bút tô sôn màu xướng hoạ
    Đẽo thơ thêm đậm mốt đờn ca

    Cho người hôm nọ lòng thanh thản
    Hẳn khách chiều nay ý bảo hoà
    Ray rức tơ tình vò chín khúc
    Thanh huyền trăng ,nhẹ lướt thềm ta…

    7-Thềm ta lặng lẽ bóng trăng say
    Chén nhớ ly thương đả soạn bày
    Xua cốc tương tư về nỗi hạ
    Kéo chòm mâynhớ gởi niềm tây
    Trao thương nhạn đợi trời sang tiết

    Cất nhớ oanh trông đêm chuyển ngày

    Mỗi bận mùa ngâu tê tái lạnh

    Tình bằng câm lặng gió trăng hay.





    8-Trăng hay nhỏ lệ khóc nhân tâm

    Có biết khuôn nga cũng tủi thầm

    Hỏi nguyệt? nguyệt già không ngoảnh lại

    Tìm tơ !tơ lão giả trầm ngâm

    Lược thương chín mối treo đầu vực

    Chuỗi nhớ ngàn cung vọng giữa đầm

    Giá phải trớ trêu đành vỗ mộng

    Khề khà say khướt giả vờ câm.





    9-Vờ câm ngày nhớ cứ đầy vơi

    Vun đắp yêu đương đẹp nhất đời

    Nỡ để thân bèo trôi cuối dặm

    Mà cho hồn bướm đứng đầu khơi

    Tình xây lầu mộng theo chân sóng

    Nghĩa dệt thành thơ trải góc trời

    Xuyên hạ tàn đông xuân chớm đến

    Chờ nhau vô tận…mỏi mòn hơi.



    10-Mòn hơi giá mấy cũng nâng niu

    Bởi nhớ thương nhau phải khổ nhiều

    Trắc trở mình cùng thêm nhựa sống

    Khó khăn ta mới có men yêu

    Trăng rời đỉnh núi không rời ý

    Gió lạc vườn hoa chẳng lạc điều

    Bứt rứt hạ về đầu nhuốm bạc

    Nhọc lòng thi khách biết bao nhiêu.



    Giang Đà (Lương Bút) 1-5-2012

    Trả lờiXóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa