Ngày mùng sáu tháng năm vừa rồi, một người bạn ở Hoa Kỳ (người Việt Nam định cư ở nước ngoài), có gởi qua địa chỉ "meo" một bài thơ và một đoản văn miêu tả về Đà Lạt của tác giả Nguyễn Thị Thanh Dương với nội dung rất ấn tượng...Để đáp lại, nay viết bài thơ có liên quan đến mảnh đất "lắm sương mù" này (bài đã được in trong ấn phẩm Ai Tri Âm Đó V, Nhà xuất bản Văn Hoá Văn Nghệ TP-HCM, do nhà thơ Như Anh ở Tiền Giang biên khảo)...
Ngỡ còn tóc gió vướng bờ mi
Vẫn thoảng đâu đây hương dã quỳ
Từ biệt cao nguyên về phố biển
Tương tư tiếng thác nhớ Cam Ly
Đồi thông chiều xuống cơn mưa đổ
Quán trọ ta ngồi lưu bút ghi
Nơi ấy có còn thăm chốn cũ
Riêng đây hoài niệm một lần đi...
Đăng Minh
NỖI NIỀM
Trả lờiXóaĐường về lệ ướt đẫm hàng mi
Thổn thức nhớ ai với đoá quỳ
Đà lạt mưa ngâu mong thấy biển
La gi hửng nắng đợi cam ly
Hương tình chót bén thành nghiêng đổ
Duyên thắm men say dạ khắc ghi
Sải cánh chim bằng qua gió cả
Mà lòng khắc khoải chẳng vơi đi. HĐ