Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Bạn Thơ

       Vừa rồi Khổng Vĩnh Nguyên, một bạn thơ ở Bình Định, đã "làm một chuyến xuôi Nam". Sau khi ghé nhiều nơi, đến nhiều chỗ, để rồi "tạt" vào nhà Đăng Minh tại Bà Rịa vào trưa ngày 20/7/2012.
       Đã từng biết tiếng, nghe danh, nhưng nay mới thấy mặt. Với cảm nhận chủ quan, có vẻ đây là một con người khắc khổ và hình như có chút gì đó...cố chấp (!?). Tuy nhiên, qua một buổi chuyện trò, thăm hỏi và bàn luận thơ văn thấy không đến nỗi, dẫu thỉnh thoảng cũng bộc lộ "cái tôi" và chút... "ngông nghênh lãng tử..."
       Sở dĩ biết người này và không bất ngờ khi tiếp kiến, do trước đây từng được một số bạn  bè (trong lĩnh vực thi ca) giới thiệu sơ lược về "thân thế, sự nghiệp" cùng một số tác phẩm "có nét"...trong đó có nhiều câu thơ gây ấn tượng với người viết blog này. Chẳng hạn như...

                                               "Nắng nung đất cát khoai sùng
                                                 Con ăn lót dạ một vùng quê hương..."
                                                                                                        KVN

   Chuẩn bị chia tay để tiếp tục cuộc hành trình (nghe đâu sẽ ghé thị xã Lagi - tỉnh Bình Thuận, trước khi về lại mảnh đất "nắng lửa mưa dầu" nhưng lại là một trong những nơi "rồng nằm, hổ phục"...), Khổng Vĩnh Nguyên đã "lưu bút" đề tặng Đăng Minh một tác phẩm thơ có nội dung rất..., nhưng đó là cái tình của một người bạn, một nghệ sĩ, cho nên cũng đáng trân trọng. Qua bài viết này, xin gởi đến  Khổng Vĩnh Nguyên lời cảm ơn đã ghé thăm. Chúc anh... "bền cuộc lữ".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét