Một ngày đẹp trời "lang thang trên mạng", bất ngờ gặp cố nhân. Đáng nói hơn là lời hứa trong một ngày gần đây sẽ về thăm Bà Rịa. Vui thay, háo hức thay.
Trong thời gian chờ đợi để "được gặp người xưa nơi chốn xưa..." được "đầy vơi tâm sự" nơi mảnh đất mặn mòi muối biển...cũng muốn có một chút gì đó để đón bạn thơ về. Nghĩ tới, nghĩ lui...thôi thì hoạ lại một bài thơ của người ấy vậy.
Cỏ May
Duyên em dính chặt đất trời đây
Nằm giữa không gian xám xịt ngày
Nhọn nhọn thân hoa thưa dáng mộng
Cùn cùn cành lá vắng màu say
Mượn mưa rong ruổi cùng triền cát
Vay nắng chơi vơi với sóng mây
Nằm giữa không gian xám xịt ngày
Nhọn nhọn thân hoa thưa dáng mộng
Cùn cùn cành lá vắng màu say
Mượn mưa rong ruổi cùng triền cát
Vay nắng chơi vơi với sóng mây
Ái ố đời thường không thiết tưởng
Thiên đình giận dữ giả làm ngây.
Ngọc Tuyết (SG)
(Hoạ y vận)
Mảnh Tình Mây
Mảnh dáng cỏ may mọc chốn đây
May đâu chẳng thấy khổ bao ngày
Nắng rơi vô ý tan hồn mộng
Mưa đổ bất ngờ khiến dạ say
Thân phận yếu mềm nơi gió cát
Nỗi đời cay đắng phận bèo mây
Vướng chân ai đó hoài tơ tưởng
Một chút tình vờ khốn đến ngây.
Đăng Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét