Mong tìm một chút hương xưa
Góc riêng ngồi đếm giọt mưa trái mùa
Quán cà phê vắng ban trưa
Phúc âm buồn (*) vọng nghe thừa xót xa...
(*) Phúc Âm Buồn : tên một ca khúc của Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
Chốn Cũ
Quay gót tôi về thăm chốn xưa
Ghé vào quán nhỏ tránh cơn mưa
Còn đây bóng điệp in chiều đổ
Vẫn đó hàng cau hứng gió lùa
Gác cũ tìm em hoang mái lá
Bìm xanh giăng lối kín song thưa
Hỏi thăm hàng xóm tim đau nhói
Dáng ngọc ra đi đã mấy mùa.
Đăng Minh 0505
...Lắng nghe lá trở nhịp đêm
Nỗi người xa vắng lời riêng mặn buồn
Nghiêng chiều níu bóng soi gương
Hẹn mùa thơ muộn dấu thương lắng trầm...
Thu Sầu
Đã mấy thu rồi ngắm lá bay
Thơ không đọng nổi một dòng hay
Người đi khiến cảnh buồn da diết
Kẻ ở chạnh lòng nhớ quắt quay
Bao độ vườn sầu rơi nắng nhạt
Từng giây tim héo đọng tình phai
Chốn xưa còn đó người nào thấy
Một chút niềm riêng khó giãi bày.
Đăng Minh 0605
Nhà thơ Ngọc Tuyết (TP-HCM) họa bài thơ Thu Sầu
Thu Xa
Thu chờ thu đợi đếm thu bay
Khắc khoải từng đêm ai có hay
Gương đối bóng gương chia nghiệt ngã
Mộng soi hồn mộng nở cuồng quay
Ngày cay nhuốm bạc đường yêu lạnh
Tháng đắng reo vàng dấu ái phai
Gió nhẹ xao chiều lưu luyến ngẩn
Nhớ thương đồng vọng nhớ thương bày.
Ngọc Tuyết
CẢM TÁC QUA BÀI 'CHỐN CŨ'
Trả lờiXóa***
HOÀI NIỆM
***
Qua ngõ nhà em, nắng lung linh
Then cài, cửa đóng mãi vô tình
Đầy sân lá rụng vàng nhung nhớ
Rêu bám tường xanh,vắng bóng hình.
Từ thuở em đi hoa thôi nở
Mai già cằn cỗi, cúc xác xơ
Một thuở xanh tươi chừ hoang phế
Sao còn ngơ ngác, ta bơ vơ .!./.
NGÂN TỐ
VỀ CHỐN CŨ
***
Anh về, phố ngũ, người xa vắng
Gió lạnh bên sông liễu rũ sương
Con đò mục nát bày xương trắng
Cô lái đò đâu, nặng khách sầu.
Một kiếp giang hồ nay trở lại
Tìm quen từng vết dấu chân xưa
Thời gian bạc bẻo cùng năm tháng
Cố xóa đi bao kỹ niệm buồn ./.
NGÂN TỐ