Có những gương mặt "vừa gặp đã quên", có những chuyện đời "vừa qua chẳng nhớ"...nhưng lại có những điều và những con người luôn mãi trong ta, dẫu năm tháng chất chồng lên cuộc sống...
Một trong những gương mặt không quên và có lẽ chẳng bao giờ quên, là "Người em gái nhỏ" của một thời đã xa... người có biệt danh rất ngộ nghĩnh....Tono (biệt danh tự nhận, dù rất dễ thương chứ không như cái thùng "tono" tròn vo đáng ghét !)
Bài thơ "Gởi em gái nhỏ" được viết lâu lắm rồi, đã gởi đến tay người được gởi và sau này có một vài lần đưa "ké" lên mạng... (lúc chưa có blog riêng) Nay đăng lại trên "blog" của mình, bởi thấy đáng để đưa lên...
Hoàng ơi !
Từ miền Nam anh thư cho em
Khi những cơn mưa quê mình đang bắt đầu tầm tã
Và tiết trời dần đi qua mùa hạ
Cánh rừng tràm phơn phớt trắng màu hoa
...
Miền Bắc mùa này chắc gió Lào đi qua
Phải không em phố Đống Đa ngập nắng ?
Hà Nội với anh như nàng tiên áo trắng
Chỉ thấy trong mơ và những phút lắng lòng
...
Từ biệt sông Tiền ra đó có vui không ?
Nhớ kể anh nghe khung trời Hoàn Kiếm
Mặt Hồ Gươm có lung linh ánh điện ?
Quận Ba Đình lộng gió phải không em ?
...
Ở trong này những buổi trưa lặng yên
Qua khung cửa anh lặng nhìn phượng nở
Cuối hạ rồi tiếng ve còn than thở
Đọng nỗi sầu phố nhớ gót chân xưa
Có lẽ em buồn nhớ mẹ lúc đêm mưa
Nhớ chị, nhớ anh, nhớ nhà, nhớ ngõ
Nhớ dòng sông Tiền cùng em một thuở
Chuyến đò quen đưa đón buổi học về
Miền Bắc có gì giống ở nơi quê ?
Vườn cây trái giống trong này không nhỉ ?
Quả sầu riêng chắc là không - anh nghĩ
Quả mận quả đào có khác vị trong đây ?
...
Những buổi chiều nắng bịn rịn đám mây
Em có dạo trên đê ngắm đồng lúa mới
Nghe trẻ mục đồng gọi nhau í - ới
Dắt đàn trâu thong thả rủ nhau về ?
...
Ở trong này muốn gởi chút hương quê
Viên trôi nước, chén chè thưng em thích
Vạn dặm đường xa e không tới đích
Đành gởi cho em nỗi nhớ vần thơ...
Hãy sống vui và nuôi những ước mơ
Nuôi mộng đẹp như tuổi em đôi tám
Hết đêm rồi tất nhiên trời sẽ sáng
Tương lai hồng dang rộng một vòng tay.
Đăng Minh 0581
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét