Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

Mẹ Tôi

     Còn vài hôm nữa, cả thế giới sẽ tổ chức kỷ niệm một trăm lẻ hai năm (1910 - 2012), ngày Quốc Tế Phụ Nữ (8/3), nhằm tôn vinh những người mẹ, người vợ (phụ nữ nói chung). Những người đã góp phần tạo cho thế giới tồn tại, làm cho cuộc sống này tươi đẹp hơn, sinh động hơn, có ý nghĩa hơn...
     Trong khả năng của mình cũng góp đôi vần vinh danh mẹ.

                                               Mẹ Tôi
                                                 Mẹ nay tuổi đã tám mươi rồi
                                                 Tóc trắng da mồi năm tháng phơi
                                                 Xạm mặt bao mùa nơi ruộng bạc
                                                 Oằn vai một thuở nẻo đường côi
                                                 Thương con chẳng quản ngày mưa nắng
                                                 Giữ phận không màng chuyện "nó - tôi"
                                                 Lặng lẽ màu chiều dần phủ bóng
                                                 Vẫn ngời đôi mắt dõi dòng trôi.
                                                                                     Đăng Minh 1109

2 nhận xét:

  1. Chỉ có đại dương mới chứa nhiều sông suối
    Chỉ có bầu trời mới chứa hết sao đêm
    Chỉ có tấm lòng những bà mẹ thiêng liêng
    Mới chứa nổi những nhọc nhằn cay đắng
    Vì thương con mẹ quản gì mưa nắng
    Trao cho con cả mạng sống của mình
    Nhưng con nào biết yêu mẹ mình đâu
    Lại ngổ nghịch, vô ơn và bạc nghĩa
    Rời tay mẹ mới biết đời gian trá
    Xa tổ rồi mới thấy phong ba
    Cánh chim trời phiêu bạc phuong xa
    Mới biết được, không ai yêu mình bằng mẹ./.

    NGÂN TỐ

    Trả lờiXóa
  2. Khói Chiều viếng Mẹ



    Khói chiều lan toả ven sông
    Làng quê êm ả,sắc hồng mờ sưong
    Con đi biết mấy dặm đường
    Trở về thăm Mẹ quê hương đợi chờ
    Đường về như tỉnh như mơ
    Lòng con lại nhớ mẹ chờ năm nao
    Con đi kháng chiến gian lao
    Mẹ ngồi tựa của biết bao tháng ngày
    Ngoài sân nặng hạt mưa bay
    Mưa bao nhiêu hạt,đếm ngày con đi
    Đồng quê vẫn lúa xanh rì
    Khói Lam vẫn toả, chiều ni đơm đầy
    Dáng chiều bóng mẹ hao gầy
    Sớm hôm tần tảo cấy cầy thổi cơm
    Mẹ ngồi đun bếp rơm thơm
    Qua làn khói mỏng, thương thầm nhớ con
    Con đi lòng dạ sắt son
    Giặc tan con lai về bên mẹ hiền
    Để nghe Mẹ kể cô tiên
    Bước ra quả thị ,dịu hiền,nấu cơm
    Ngày xưa bếp rạ, bếp rơm
    Ngày nay bếp điện nấu cơm thay rồi
    Con về trong dạ bồi hồi
    Những mong gặp Mẹ,Mẹ ơi! không còn
    Đường quê xe chạy bon bon
    Còn đâu bùn đất mầu son, mưa lành
    Ngày xưa mái rạ, mái gianh
    Ngày nay ngói đỏ,ngói xanh, cao tường
    Điện đèn sáng cả quê hương
    Làng ta đổi mới,nhiều đường hơn xưa
    Khói lam vảng vất chiều mưa
    Con như thấy có gió mưa bên lòng
    Dâng lên Mẹ nén nhang vòng
    Khói chiều viếng Mẹ ở trong vĩnh hằng.



    Nguyễn Hải Đăng

    Mời nghe: khoichieuviengme
    http://haidanglg.multiply.com/video/item/11/M4V01000_khoichieuviengme

    Trả lờiXóa