Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

Nắng Lạ...(!)

       Sáng nay, lúc 7 giờ 32 phút (18/3/2012), chị Đỗ Quyên từ Lagi chuyển vào mấy câu thơ qua tin nhắn, đọc xong, định đùa một câu..."hoa đỗ quyên bỗng chốc biến thành chim đỗ quyên mất rồi (!), gọi hè sớm quá...", nhưng nghĩ lại thấy không ổn, nên nhắn rằng..."năm nay nhà thơ cho hạ đến sớm vậy sao ?...".
        Bài thơ của chị gởi, với những câu chữ rất nhẹ nhàng...

                                                 Sáng nay tia nắng lạ
                                                 Bẽn lẽn giữa hàng dương
                                                 Vẳng điệp khúc thân thương
                                                 Ô kìa chàng hạ đến

                                                 Ta nghe lòng xao xuyến
                                                 Vội báo bạn tin vui
                                                 Phượng sẽ đẹp tuyệt vời
                                                 Cùng nàng thơ rong ruổi...

       Phải công nhận một điều, hay dở thế nào chưa cần bàn sâu, nhưng thơ do Đỗ Quyên sáng tác và chuyển tải, luôn mang đến cho người đọc sự nhẹ nhàng, thoải mái, sự lạc quan, yêu đời...(tất nhiên tùy cảm nhận). Trong khi, cũng không gian ấy, thời gian ấy, nhiều người nhìn nhận khác hơn (điều này cũng chẳng có gì lạ, bởi mỗi người một quan điểm). Để thấy rõ hơn,  xin trích hai câu thơ trong một bài thơ của Thuận Thi từ Phan Thiết - Bình Thuận, gởi vào...

                                               " Thôi thôi đừng khóc nín đi ve
                                                Đã đủ phượng kia rỉ máu hè..."

       Khi đã có sự nhìn nhận khác nhau thì mỗi người sẽ có cách giải quyết khác nhau . Riêng bản thân, dẫu biết bốn mùa trong năm xoay vần theo quy luật nhưng cũng mượn mùa hè để nói ra những điều muốn nói...

                                      Hạ Buồn
                                               Sao vội ruồng xuân để đón hè
                                               Khiến hồng phượng nở xót lòng ve
                                               Gió hanh vô lối xoay đời cát
                                               Nắng hỗn ngang nhiên dội suối khe
                                               Lững thững mây buồn xa bóng núi
                                               Hợt hời nhạn lẻ rũ bờ tre
                                               Trách ai nghiệt ngã vần con tạo
                                               Dòng vốn xanh phút chốc đỏ hoe...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét