Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

Đồng Cảm

      Hơn hai mươi giờ tối hôm qua (15/3/2012), trao đổi với chị Đỗ Quyên (hội viên Hội VHNT tỉnh Bình Thuận), sau đó tiếp tục trao đổi với Lan Anh (giáo viên ở Hà Nội) về những trang viết trên blog, ngoài việc được chị Đỗ Quyên, cũng như Lan Anh (và nhiều người khác nữa), đánh giá tốt các bài viết nói chung và thơ nói riêng...nhưng đồng thời cũng mở ra nhiều vấn đề. Đó là cần hoàn thiện hơn, nắm bắt và đi sát với thực tế cuộc sống hơn....Bởi lẽ, các bài viết khi đã đưa lên "mạng" không còn mang tính chất cục bộ hoặc xem là nhật ký riêng tư nữa, dù định hướng và quan điểm là của cá nhân...Đồng ý với nhận định này. Nhưng cũng cần nói rõ, không phải bản thân không có lập trường hoặc mục tiêu cụ thể...Vẫn có, thậm chí còn rất kiên định với mục tiêu và lập trường của mình, chẳng qua "văn phong chưa làm rõ nét" (!). Hơn nữa đang dần "chuyển hướng" theo yêu cầu chung (Như lời hứa với bạn AV ở TP-HCM chẳng hạn, nhưng không có nghĩa là từ bỏ mục tiêu ban đầu). Vậy là rõ rồi. 
     Rất cảm ơn thiện chí của các anh chị, các bạn. Bản thân đã và đang cố gắng tự hoàn thiện để không phụ lòng mọi người.

                                                   Đãi muôn ngàn đụn cát
                                                   Mong có được chút vàng
                                                   Rong ruổi khắp nhân gian
                                                   Hỏi ai là tri kỷ ?...


      Và...thật trùng hợp, khi viết đến câu cuối của "vần thơ năm chữ", định đóng blog lại thì chị Đỗ Quyên gởi vào mấy câu thơ...sẵn trang đang mở liền viết vào đây...

                                               Nắng vàng tỏa sáng khắp nơi nơi
                                                       Hoa lá xôn xao nhoẻn miệng cười
                                                       Thơ cũng vươn mình khơi tứ lạ
                                                       Ấm nồng hương sắc đón ngày vui.
                                                                                                        Đỗ Quyên


      Đúng là..."tưởng xa thăm thẳm lại gần ngay trước mắt...!". Tri kỷ chăng? Nếu không thì tri âm (!) vậy.

1 nhận xét:

  1. Một chút tình riêng gửi gió mây
    Tỏa khắp nhân gian, vui đó đây
    Sẽ có tình chung, cùng rung động
    Của người tri kỉ, kẻ chung tay.

    Trả lờiXóa