Trưa hôm qua (20/02/2012) Nhà thơ Đỗ Quyên (Hội viên Hội VHNT tỉnh Bình Thuận) chuyển vào cho Đăng Minh mấy vần thơ rất dễ thương nhưng không kém phần sâu lắng. Định viết thêm bốn câu để tạo vần kết nối, nhưng ngẫm lại thấy thừa ý (có thể làm hỏng , hoặc lệch ý tác giả) nên đã quyết định giữ nguyên bản...
Nhặt ngày ta gởi vào đêm
Ô hay quỳnh nở bên thềm lạ chưa
Vầng trăng lặng lẽ song thưa
Tứ thơ quyện nỗi sớm trưa nhọc nhằn.
Đỗ Quyên (Lagi)
Nhân đây cũng muốn đề cập đến một vấn đề. Vừa rồi rảnh rỗi "ghé thăm nhà" anh Hải Đăng (Lagi - Bình Thuận) thấy có "treo" một bài thơ của Đăng Minh viết về vùng Châu Đức (BR-VT). Mặc dù bài thơ không hay, không sâu nhưng là cảm xúc thực của tác giả khi về lại vùng đất "một thời bão lửa"...
Thăm Miền Đất Cũ
Về thăm miền đất đỏ mùa sang
Cảm xúc trong tim bỗng ngập tràn
Ngút mắt cao su hàng thẳng tắp
Trải dài thôn xóm cảnh bình an
Năm xưa bom đạn cày nương rẫy
Ngày ấy rào gai lấn ruộng vàng
Nay đã qua rồi cơn biến loạn
Vươn lên trù phú đẹp vô vàn.
Đăng Minh 0406
Điều muốn nói ở đây là không biết vô tình (do lỗi đánh máy chẳng hạn) hoặc vì lý do nào đó, hai từ cuối trong câu kết của bài thơ lại được viết là "mơ màng" (!?) thay vì "vô vàn" . Vô vàn mang ý nghĩa khác hẳn, là tính từ chỉ sự không thể định lượng. Còn "đẹp mơ màng..." so với ý toàn bộ bài thơ thì... Mong anh Hải Đăng xem lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét