Nhân đọc câu chuyện "Chỉ có vợ tôi" của tác giả Vu Lan (vulan3939@yahoo.com) do anh Ngân Tố (kimngo103@msn.com) chuyển tiếp, thấy khá thú vị (bản thân không nhận xét hoặc bình luận ) và có những điều đáng suy ngẫm. Do vậy, viết mấy vần thơ thay cho cảm nhận...
Đêm ngày như bóng ngọn đèn chong
Tần tảo nào mong được trả công
Thang thuốc lo chồng khi trở gió
Tấm chăn cho trẻ lúc vào đông
Chợ xa chẳng quản ngày mưa nắng
Gạo hết không màng chuyện bão giông
Vóc liễu mỏi mòn phai nét thắm
Mạch yêu thương vẫn mãi khơi dòng
Đăng Minh 1211
Ngày nay thật hiếm có đèn chong
Trả lờiXóaTa mãi đi tìm, thật uổng công
Văn minh, vật chất là lẻ sống
Hưởng thụ, đua đòi lại số đông.
Phước thay ai có người vợ đảm
Cùng chồng gian khổ, vượt bão giông
Hỏi ai trân trọng niềm phúc ấy
Làm thơ tặng vợ, viết đôi dòng./.
NGÂN TỐ