"...Trong cuộc sống luôn có những cái mất đi và những cái lại về..." (CLV). Những cái được và mất có thể là lớn, có thể là nhỏ, có cả niềm đau, nỗi buồn, nguồn vui và hạnh phúc... Đúng là "Điều bất biến - đời luôn biến đổi...". Tuy nhiên cảm nhận về "được, mất" luôn mang tính chủ quan (tất nhiên), đôi khi để "nỗi lòng" vượt xa tầm kiểm soát (!).
Ngồi ngẫm chuyện đời một góc riêng
Vài ly rượu nhỏ đủ chung chiêng
Một thời cũng kể là vai vế
Mấy bận xem như có thế kiềng
Vật đổi sao dời lui chốn cũ
Ngày qua tháng lại xoá "lời thiêng"
Lòng sầu tự nhủ âu duyên phận
Dòng cứ trôi ta mãi ngả nghiêng
Đăng Minh 0110
Nhưng có lúc lại chợt nhận ra rằng...
Nếu chẳng đông tàn sao đến xuân
Để vườn xanh lá nắng tràn sân
Hoa khoe sắc thắm say hồn bướm
Gió cợt non xa ruổi bước chân
Sông chảy không ngừng khơi nước biếc
Mây trôi chẳng nghỉ giúp trăng ngần
Xoay vần quy luật ngàn năm tỏ
Tựa chuyện buồn vui của thế nhân.
Đăng Minh 0510
Cuộc đời vốn dỉ chẳng buồn, vui
Trả lờiXóaCũng bởi khốn cùng mới tối thui
Công danh chẳng đặng thì an phận
Khỏi phải nhọc nhằn chuyện tới lui
Ngẫm nghĩ chuyện đời như canh bạc
Chẳng ai tài giỏi, chỉ hên xui
Chỉ hơn nhau ờ niềm An lạc
Hạnh phúc đong đầy, ta sống vui./.
NGÂN TỐ