Để trả lời chung cho một số bằng hữu, một số bạn thơ khi hỏi vì sao hay nhắc về miền đất Quảng... (kể cả việc thường họa lại những bài thơ do cựu học sinh trường Nguyễn Hoàng - Quảng Trị, chủ xướng), trong khi nói chuyện lại mang nặng âm giọng của người miền Bắc...
Chẳng ai khi không lại tự khai lý lịch, nhưng xét thấy điều này vô hại, ngược lại, biết đâu sẽ là "tác nhân nối vòng tay lớn"(!).
Chẳng ai khi không lại tự khai lý lịch, nhưng xét thấy điều này vô hại, ngược lại, biết đâu sẽ là "tác nhân nối vòng tay lớn"(!).
"Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm
Rượu Hồng Đào chưa nhắm đã say..."
Câu ca dao trên, phần lớn ai cũng biết và còn biết cả dòng sông Thu Bồn nổi tiếng, đã cưu mang và nuôi dưỡng bao thế hệ, từng đi vào lịch sử lẫn văn học mà chẳng cần phải là dân Quảng Nam.
Quê cha ở Hà Đông, quê mẹ ở Hà Nam, bản thân được sinh ra tại Quảng Nam, nhưng lại lớn lên ở Miền Đông Nam Bộ (!). Đây chính là một trong những lý do vì sao hay nhắc về đất Quảng.
Và để thể hiện một chút tình với nơi được sinh ra, ngoài việc họa lại các bài thơ, còn viết tặng cho "Người xứ Quảng" mấy vần, thông qua việc kể về một "người con gái xứ Quảng" đang làm một công việc cũng khá " đặc biệt".
Hoa Trên Cát
Muốn nói nhiều về em
E không đủ chiều sâu những điều muốn nói
Đành gởi đến em bài thơ viết vội
Gọi là quà trong một buổi giao lưu
Đối với em tôi chưa được biết nhiều
Chỉ đôi chút qua vài người bạn hữu
Cảm thấy quý với những gì vừa hiểu
Thấy thương nhiều miền đất ở quê em
Dải đất miền Trung mưa ít nắng nhiều
Dựng cuộc sống bằng bao điều vất vả
Thiếu áo mùa đông thiếu ăn mùa hạ
Ngày mỗi ngày tối mặt bởi lo toan
Nhưng nơi đây lại rạng những nét son
Từng thắp sáng ngọn lửa thiêng sông núi
Gánh trên vai biết bao điều hờn tủi
Lại nảy sinh những kỳ tích anh hùng
Như xương rồng vươn thẳng ngọn lên không
Dẫu năm tháng phơi mình trên cát nóng
Như chiếc thuyền nan mỏng manh trên sóng
Vẫn vững chèo không một phút lơi tay
Được sinh ra từ chính mảnh đất này
Được hun đúc từ luống cày sỏi đá
Để hôm nay dẫu môi trường nghiệt ngã
Vẫn trong em một ý chí kiên trung
Truyền thống cho em khí phách hào hùng
Nhưng vẫn đậm nét duyên thầm con gái
Càng khó khăn càng kiên trì nhẫn nại
Biết căm thù nhưng cũng biết bao dung
Chẳng phải nam nhi cũng xứng anh hùng
Trước gió bão vững thân tùng thân bách
Luôn giữ lấy lề dẫu cho giấy rách
Vì mọi người sức mạnh đó nhân lên
Đóa hoa thơm đâu phải tự cái tên
Mà chính bởi nhụy hoa đang tỏa ngát
Em biết giữ lương tâm mình trong sạch
Để dâng đời hương sắc lẫn nguồn vui
Với mọi người em đẹp lắm em ơi...
Đăng Minh 0606
Em đi để lại chút bụi hồng
Trả lờiXóaCòn tôi ở lại ngẩn ngơ trong lòng
Thôi ta cứ yêu để rồi nhớ
Còn em có nhớ một thời đã yêu
Há dễ trong ta cả ba miền
Trả lờiXóaCả Nam, Trung,Bắc quyện vào nhau
Như chảy trong ta hồn dân tộc
Tình yêu tha thiết Bắc, Trung, Nam.
Mỗi độ thu về trên đất Quảng
Gió thu gờn gợn nhớ Nồm nam
Anh ở miền Nam mùa trở bấc
Gợi nhớ Hồ tây lúc xuân sang
Én về bay lượn quanh Hà nội
Hồ Gươm đêm xuống, dáng em về
Thê Húc cầu sương soi bóng Nguyệt
Nghe lòng xao xuyến, nhớ bâng khuâng./.
Qua Xem Một Thoáng Quê Hương
Trả lờiXóaKý ức Quê hương
Ký ức quê hương (Kim Phụng diễn ngâm)
Quê hương là dòng sông nhỏ
Êm đềm chở nặng phù sa
Quê hương bao đêm trăng tỏ
Câu hò bay bổng ngân nga
Quê hương là đồng lúa biếc
Cánh cò bay lả bay la
Quê hương xanh xanh luỹ tre
Tiếng ve gọi hè
Tiếng Cuốc đêm trăng
Mái đình, giếng nước, gốc đa
Hồn thiêng non nước, ông cha
Ầu ơ tiếng Mẹ, đọng vào lời ru
Những đêm tát nước đầu làng
Cùng ai múc bóng trăng vàng đổ đi
Gió xa đưa tiếng thầm thì
Trăng vàng Trăng ngọc múc đi lòng nào
Quê hương ngày tháng gian lao
Nắng lửa ,mưa sa ,giông bão, bom thù
Những ngày cách mạng mùa thu
Xóm thôn phấp phới cờ đào tung bay
Đường lên Hợp tác đổi thay
Lúa vàng trĩu hạt, đường cày đảm đang
Tháng ngày chống Mỹ gian nan
Trai làng nô nức lên đàng tòng quân
Gạo thơm không thiếu một cân
Làng ta không thiếu quân sang một người
Thi đua em ba đảm đang
Trai ba sẵn sàng, giết giặc lập công
Anh đi làng xóm ngóng trông
Hẹn ngày chiến thắng thành công trở về
Ngàn trùng muôn dặm sơn khê
Đường quân mong mỏi ngày về nôn nao
Lòng ta luôn yêu mến biết bao
Quê hương là nghĩa trọng tình cao
Khi đi xa nỗi lòng thương nhớ
Ngày trở về , bao ký ức tuổi thơ
Quê hương là hồn thiêng sông núi
Đã cho ta khôn lớn thành người. tháng 5/2011
Ký ức quê hương (Kim Phụng diễn ngâm)
Em gái xứ Quảng thật đáng tự hào.Đất QN đã được fong là "địa linh nhân kiệt"mà lỵ.Dẫu sao M cũng không hổ danh đã sinh ra nơi ấy.
Trả lờiXóaKhông quên nơi chôn nhau cắt rốn M dã là 1" trang nam tử"rồi. đồng ý?