21 giờ 30 đêm hôm qua (02/02/2012), tâm sự bằng điện thoại với Lan Anh (Hà Nội), thành viên của Nhóm Bút Bà Rịa, bản thân đã "ngộ" ra được nhiều điều. Phải nói rằng, Lan Anh là một trong những người có cảm nhận rất sâu sắc về cuộc sống, về sự việc, có cách diễn giải, phản biện rất logic, khoa học và...rất thơ, đồng thời đưa ra được hướng giải quyết vấn đề dễ chấp nhận nhất.
Dẫu vẫn còn trăn trở nhưng Đăng Minh đã thể hiện tâm trạng của mình khi được nghe những lời tâm sự đó bằng cách trải lòng qua những vần thơ...
Mong Mưa Hạ
Thăng trầm dâu bể đủ chua cay
Trăn trở canh dài ai có hay
"Xẻ nghé tan đàn" gương rạn vỡ
Đợi ngày "hợp phố" mộng tan bay
Cháy mùa nắng lửa mong mưa hạ
Dìu mảnh trăng thơ nối nhịp tay
Muốn được một lần qua chốn cũ
Khơi dòng ký ức đẹp bao ngày...
Đăng Minh 0606
Hình như tâm hồn cảm thấy nhẹ nhõm hơn, khi ..."Muốn được một lần qua chốn cũ...",
TÂM BÌNH THÌ THẾ GIỚI BÌNH.HÃY XEM MỌI THỨ LÀ BÌNH THƯỜNG.YÊU THƯƠNG HAY PHẢN BỘI, HẠNH PHÚC HAY CHIA LY,ĐƯỢC MẤT,THÀNH BẠI ĐỀU NHƯ NHAU.TÂM KHÔNG XÁO ĐỘNG SẼ ĐƯỢC AN VUI.
Trả lờiXóaĐồng ý, Đăng Minh sẽ xem đây như một trải nghiệm,mặc dù trải nghiệm đó đã để lại trong lòng vết thương vừa sâu lại vừa đau. Có một Nhà thơ nào đó đã nói (quên mất tên tác giả và tác phẩm) : "...Đau nào bằng nỗi đau chia cắt/ Nỗi đau sâu ngọn giáo suốt qua tim...". Tuy nhiên, sẽ cố gắng giữ cho "tâm bình" để thế giới này được bình (!).
XóaChân thành cảm ơn Lan Anh, người bạn, người thơ Hà Nội đã cho Đăng Minh thêm một nét đáng yêu vào bức tranh cuộc sống. Thân ái!
KHÔNG ĐỀ
Trả lờiXóa***
Những ngày qua, buồn, vui chồng chất
Trong cõi tình người được, mất đan xen
Bên người bạn gái mới quen
Mà sao ai nở làm hoen ố mình !
Ta bà vốn cõi hữu tình
Hơn thua, vinh nhục, tội tình lắm ru
Ngẩm sự đời, muốn đi tu
Mà sao mình vẫn lu bu với tình ./.
NGÂN TỐ
Gửi ĐăngMinh bài thơ
Trả lờiXóaTỘI CỦA NHÀ THƠ
***
Địa ngục chỉ có chín tầng
Phải thêm tầng nữa giam cầm nhà thơ
Về tội ra ngẩn vào ngơ
Sống trong mộng ảo, làm thơ tỏ tình
Cả đời theo đuổi bóng hình
Tương tư, đau khổ, quên mình ở đâu
Cô đơn thì bắt nhịp cầu
Trêu hoa, ghẹo nguyệt để câu nhân tình
Đủ duyên thì lập gia đình
Sống đời chồng vợ vẫn rình đi hoang.
Sống không thực tế, lang thang
Cả đời hoang tưởng, vương mang khổ sầu
Chết rồi không biết về đâu
Vất vơ, vất vưởng, khác nào hồn ma
Trông người mà nghĩ đến ta
Vẫn không tỉnh ngộ, vẫn khoái là nhà thơ./.
NGÂN TỐ